Bài 7: Sự phát triển lịch sử và nền văn hóa đa dạng của Ấn Độ - Lịch sử 10

  1. Tác giả: LTTK CTV
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Tóm tắt lý thuyết

    1. Sự phát triển của lịch sử và văn hóa truyền thống trên toàn lãnh thổ

    • Thế kỷ VII Ấn Độ lại phân tán.
    • Hai nước phát triển nhất là Pa-la (Đông Bắc) và Pa-la-va (miền Nam)
    • Nước Pa-la-va ở miền Nam buôn bán đường biển với các nước Đông Nam Á và Tây Á phát đạt nên phổ biến văn hóa Ấn Độ.
    2. Vương triều Hồi giáo Đê-li từ 1206-1526

    • Thế kỷ XI – XII người Thổ Nhĩ Kỳ lập vương triều Hồi Giáo Đê li đã áp đặt Hồi Giáo và cấm đạo Hin-đu, chiếm đoạt ruộng đất; ra sức bóc lột nhân dân Ấn, kỳ thị tôn giáo và giai cấp gây mâu thuẫn dân tộc.
    • Phổ biến văn hóa Hồi giáo: Kiến trúc Hồi giáo.
    • Các thương nhân Ấn Độ truyền bá đạo Hồi đến một số nước Đông nam Á.
    3. Vương triều Mô-gôn (1526-1707)

    • Vua Ti-mua Leng tự nhận là dòng dõi Mông Cổ tấn công Ấn Độ năm 1398, nhưng cháu nội là Ba-bua đánh chiếm Đê-li lập ra Vương triều Ấn Độ Mô-gôn (gốc Mông Cổ).
    • Vua A-cơ-ba (1556-1707) tài giỏi đã xây dựng một chính quyền mạnh mẽ, xây dựng khối hòa hợp dân tộc, khôi phục kinh tế, phát triển văn hóa Ấn Độ.
    • Vua A-cơ-ba được xem như một vị anh hùng dân tộc.
    • Nhưng đến thời Gia-han-ghi-a (1605-1627) và Sa Gia-han (1627-1658) đã dùng nhiều biện pháp quyết liệt để bắt dân phục tùng, chiếm đoạt nhiều của cải, xây dựng nhiều công trình kiến trúc: lăng mộ Ta-giơ Ma-han, lâu đài Thành Đỏ ở Bắc Ấn Độ đó là di sản văn hóa bất hủ.
    • Tình trạng chia rẽ lại xuất hiện ở Ấn Độ.
    • Đầu thế kỷ XIX thực dân phương Tây xâm nhập Ấn Độ báo hiệu sự khủng hoảng và suy vong của chế độ phong kiến Ấn Độ.
    [​IMG]
    Thành Đỏ Laquila