Những cơn mưa bất chợt tưởng chừng như vô thường, nhưng dưới tâm hồn thi sĩ của tuổi học trò lại trở lên hoài niệm đến thế. Mùa hạ về trời trong xanh đầy nắng Em nhớ không thời áo trắng ngày xưa Có những chiều trời bất chợt đổ mưa Hạt mưa rơi sân trường xưa loang nước Có nỗi buồn không thể nào nói được Khi ta ngồi trong lớp đếm mưa rơi Hạt mưa nào nghe lạnh buốt trong tôi Hạt mưa nào chơi vơi trong nỗi nhớ Ngày mai đây khi kẻ đi người ở Giọt mưa nào như không nỡ chia ly Giọt lệ sầu làm ướt đẫm bờ mi Anh vẫn biết anh đi em buồn lắm Sân trường rơi rơi đầy hoa phượng thắm Nụ hôn ngọt ngào say đắm trong mưa Ngày lên đường em đã tới tiễn đưa Nơi chiến trường anh nhìn mưa nhớ quá Nhớ sân trường nhớ cơn mưa mùa hạ Anh trở về trường xưa đã đổi thay Gặp lại em tay ta nắm trong tay Nơi trường xưa nay em là cô giáo Mối tình xưa trải qua bao giông bão Hai đứa mình mãi hoàn hảo một đôi.