Dựa vào tranh và lời kể phát triển ý thành một đoạn văn

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Đề bài: Dựa vào tranh và lời kể dưới tranh (trang…) phát triển ý nêu dưới mỗi tranh thành một đoạn văn kể chuyện.

    a) Bức tranh 1
    Thuở ấy, có một chàng trai nghèo, cha mẹ mất sớm. Chàng phải một mình lên rừng đốn củi kiếm sống qua ngày. Vào một buổi sáng nọ, chàng vào rừng đốn củi như mọi ngày. Khi chặt một cây củi gần bờ sông, chàng vô ý để lưỡi rìu bay xuống sông. Nhìn dòng nước chảy xiết, chàng buồn bã thất vọng. Ngày mai, ngày kia… lấy gì đốn củi, nuôi thân đây. Tự nhiên nước mắt chàng tuôn ra đầm đìa cả vạt áo.

    b) Bức tranh 2
    Bỗng nhiên, có một cụ già tóc trắng như cước hiện lên, nhìn chàng trai hiền từ hỏi:
    – Cháu có chuyện gì mà khóc lóc đến vậy, nói cho lão nghe nào?
    – Thưa ông, cháu nghèo lắm. Gia tài chỉ có mỗi cây rìu bố mẹ để lại để làm nghề đốn củi nuôi thân. Không may khi chặt cây củi này, lưỡi rìu bị văng xuống sông. Nước lớn và chảy xiết quá, cháu không thể kiếm lại được. Chắc cháu chết đói mất ông ạ!
    – Ồ tưởng chuyện gì! Chứ chuyện mò lười rìu dưới sông thì ông sẽ giúp cho. Thôi, cháu đừng buồn nữa.

    c) Bức tranh 3
    Nổi rồi, ông lão liền nhảy xuống sông, chỉ một loáng sau thấy ông lão ngoi lên trên tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng sáng chói.
    – Có phải lưỡi rìu của cháu đây không?
    Nhìn lưỡi rìu, chàng trai vội nói:
    – Không! Thưa ông, không phải của cháu ạ!

    d) Bức tranh 4
    Lần thứ hai ông lão lại lặn xuống và đưa lên một lưỡi rìu bằng bạc.
    – Cái này có phải của cháu không?
    Chàng trai nhìn kỹ lưỡi rìu buồn bã nói:
    – Dạ, cái này cũng không phải của cháu!

    e) Bức tranh 5
    Lần thứ ba, ông lão lại lặn xuống. Và lần này thì ông đưa lên một lưỡi rìu bằng sắt, hỏi:
    – Vậy cái này có phải là của cháu không?
    Chàng trai nhìn đúng lưỡi rìu của mình, hớn hở reo to:
    – Đúng! Đúng rồi! Cái lưỡi rìu này là của cháu. Cháu xin ông! Cháu
    cám ơn ông!

    f) Bức tranh 6
    Ông lão đưa lưỡi rìu cho chàng trai, rồi xoa đầu chàng, khẽ nói:
    – Cháu là một chàng trai thật thà, ngay thẳng. Nghèo mà không tham lam. Cháu đáng được thưởng lắm. Ông tặng cháu cả hai lưỡi rìu kiạ nữa, hãy chịu khó làm ăn. Nhất định rồi đây cháu sẽ hạnh phúc.
    Nói xong, ông lão biến mất. Chàng trai vội quỳ xuống vái lạy bốn phương cám ơn trời đất đã rủ lòng thương những người nghèo như chàng rồi xách rìu trở về nhà.