Hoa Tulip Đen - Alexandre Dumas

  1. Tác giả: LTTK CTV07
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪


    Một mối tình tuyệt đẹp đã nảy sinh ngay trong ngục tối, như bông súng nảy sinh từ bùn lầy nước đọng. Đã mấy ai ngờ rằng một viên cai ngục thô bạo, thi hành bổn phận như một cái máy, lại sinh ra một cô con gái có trái tim trong trắng và một tấm lòng nhân hậu như Đức mẹ đồng trinh. Hòa Lan là đất nước của muôn loài hoa, nhưng người Hòa Lan đặc biệt yêu thích giống Hoa Tuy Lip. Họ mơ ước và đã treo giải thưởng lớn cho ai tạo ra được bông Hoa Tuy Lip đen tuyền, dù chỉ một bông. Một nhà khoa học trẻ đã bỏ gần hết tuổi thanh xuân của mình để nghiên cứu, và chàng đã tạo ra được ba củ giống có khả năng nở ra những bông Hoa Tuy Lip đen tuyền. Một tên lưu manh tàn ác đã dùng đủ mọi thủ đoạn để chiếm đoạt ba củ giống hoa ấy của chàng. Cái ác đã tạm thời chiến thắng và chàng trai bị tống giam vào ngục tối.Nhưng trời có mắt. Trong cái họa có cái phúc. Trong ngục tối chàng đã gặp được ngôi sao hộ mệnh sáng ngời của mình - người con gái viên cai ngục lạnh lùng. Chỉ trong ngục tối chàng mới được biết thế nào là vị ngọt của tình yêu; và tình yêu đã giúp chàng thoát khỏi ngục tối để đấu tranh giành lại sự công bằng - bản quyền của người đã sáng tạo nên bông Hoa Tuy Lip đen tuyền. ".....Anh suy nghĩ đến những bông hoa Tulip xinh mà anh sẽ nhìn thấy từ trên trời cao, hoặc ở Xâylăng, hoặc ở Bengan, hoặc ở nơi khác, trong khi anh ngồi ở bên phải Chúa với tất cả những người vô tội. Anh có thể với lòng thương hại nhìn về trái đất này, ở đó người ta đã bóp chết các ông Coocnây và jăng đơ Vit vì đã nghĩ quá nhiều đến chính trị, và sắp bóp chết Coocnây vì đã nghĩ quá nhiều đến hoa tulip. Văng Baelơ bước lên những bậc cuối cùng của đoạn đầu đài không kém phần cương nghị. Anh bước lên với lòng kiêu hãnh được là bạn của ông Jăng vĩ đại ấy và là con đỡ đầu của ông Coocnây cao thượng ấy. Anh quỳ xuống cầu kinh và khi tỳ đều xuống cái thớt chặt cổ, anh không khỏi vui mừng là đến giây phút cuối cùng này anh còn trông thấy cái cửa sổ chằng lưới sắt của nhà tù Buytenhôp. Cuối cùng, cái giờ phút ghê gớm đã đến Coonêliuyt tỳ cằm lên cái thớt gỗ ẩm uớt và giá lạnh. Nhưng vào lúc ấy, mặc dù anh không muốn, cặp mắt anh vẫn cứ nhắm lại để chịu đựng được cương quyết hơn cái lưỡi gươm khiếp đảm lạnh như băng tuyết sắp sập xuống đầu và nhận chìm sinh mệnh anh..."

    09.jpg

    ✪ ✪ ✪ ✪ ✪