Kể lại một việc làm ý nghĩa mà em từng chứng kiến

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Kể lại một việc làm ý nghĩa mà em từng chứng kiến


    9.jpg
    Dàn bài:
    • Mở bài:
    Giới thiệu câu chuyện sẽ thuật: Chuyện của ai? Đó là chuyện gì?
    • Thân bài:
    Trên đường đi học, em gặp một cảnh khác thường: học sinh đứng túm tụm xem một cuộc đánh lộn của hai bạn học sinh trạc tuổi em.
    Em và mọi người chưa biết làm gì, không dám vào can.
    Bất ngờ, một cô bé học lớp ba xuất hiện, rồi cô bé xông vào can ngăn hai bạn đang gây gổ với nhau.
    Theo gương cô bé, tôi và các bạn học sinh khác cùng lao vào can đám đánh nhau, nhờ vậy mà hòa giải được.
    • Kết luận:
    Cảm nghĩ của ẹm về chuyện đã thuật hoặc về một người nào đó đã nhắc tới trong chuyện.

    BÀI LÀM

    Con đường từ nhà em đến trường không xa nên em thường đi bộ. Trưa thứ bạ tuần vừa qua, trên con đường tới lớp, em đã gặp một chuyện khó quên. Câu chuyện ấy khiến tôi cú suy nghĩ mãi.
    Con đường ấy vốn ít người đi lại, khá vắng vẻ, buổi trưa lại càng vắng vẻ hơn. Thế mà trưa đó, khi em đi đến chỗ bụi tre cách trường chừng trăm mét thì thấy có đến gần một chục học sinh đứng túm tụm như để xem một cái gì. Tò mò, em ghé vào xem. Lách qua một bạn, em nhìn thấy một cảnh tượng khiên em giật mình.
    Giữa vòng người vây tròn, hai bạn học sinh lớn hơn em một chút đang đứng đối diện nhau; cách nhau chừng ba bước chân, hai người đang lời qua tiếng lại. Không nghe rõ lời, nhưng chứ nhìn hai đôi mắt đang gườm gườm nảy lửa và hai khuôn mặt đỏ phừng phừng, em cũng đoán biết được họ đang nói gì với nhau.
    Đột nhiên, một cánh tay vung lên. Tức thì, một cánh tay khác đáp lại. Mấy tiếng “bụp, bụp” nghe rõ mồn một. Rồi cả hai bạn xông vào nhau như hai con gà chọi đã “hăng máu”. Cả đám học trò đứng xung quanh vẫn im phăng phắc. Nhìn cảnh tượng ấy, em rất bực mình nhưng chưa biêt làm gì. Chạy vào can họ ư? Chưa chắc đã can được mà có khi lại phải “xơi” vài quả đấm của họ cũng nên.
    Nhưng thật bất ngờ, không biết từ đâu một dáng người bé nhỏ xuất hiện thét lên:
    Dừng lại!
    Nhìn kỹ, tôi thấy một cô bé mặc áo trắng, váy xanh, hình như là học sinh lớp ba vì cổ không thấy đeo khăn quàng. Như một con chim chích, cô bé cố dùng hai cánh tay nhỏ bé của mình để đẩy hai bạn đánh nhau về hai phía. Rồi cô hét thật to: – Đừng đánh nhau nữa! Học sinh mà đánh nhau à?
    Xung quanh, chúng tôi như được thức tỉnh. Có mấy người xông vào gỡ đám đánh nhau ra. Thấy có người giúp sức, cô bé buông tay và nói:
    – Hai anh đừng đánh lộn nữa, coi lại quần áo rồi đi học đi!
    Hai kẻ đánh nhau đã bị đẩy về hai phía, hai cái mặt đỏ gay cúi xuống đang dần dần nhạt bớt. Hình như trước câu nói của một em bé, hai anh chàng đã cảm thấy xấu hổ và bắt đầu hối hận.
    Chính tôi cũng tự cảm thấy xấu hổ trước người bạn ít tuổi hơn mình, người bạn ấy mảnh mai mà can đảm quá chừng.