Kể về kỷ niệm ngày đầu tiên đi học

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Đề bài: Kể về kỷ niệm ngày đầu tiên đi học

    Bài làm:
    Cứ mỗi lần nghe ở đâu đó vang lên câu hát: “ Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường, em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương….”, lòng tôi lại chợt cảm thấy bồi hồi, xao xuyến. Ngày đầu tiên đi học, đó có lẽ sẽ là một trong những ngày đáng nhớ, khó quên nhất trong cuộc đời học sinh của mỗi người trong chúng ta.
    Nhớ lại cái ngày đầu tiên đó, tôi vẫn còn rất nhỏ, hồi đó mới có 5 tuổi thôi, nhưng vì bố mẹ bận nhiều việc, nên quyết định cho tôi đi học sớm hơn các bạn 1 năm. Gần đến ngày đi học, mẹ chuẩn bị cho tôi rất nhiều đồ dùng học tập. Tôi nhìn đống đồ dùng để trên bàn mà cười híp cả mắt. Cái gì cũng nhỏ nhỏ xinh xinh, màu hồng đúng màu tôi thích, có cả cục tẩy hình chú lợn hồng nữa, yêu ơi là yêu. Tôi cứ đi đi lại lại, nâng lên đặt xuống chú lợn vs đống đồ mà không biết chán. Bố mẹ cười rồi nói với nhau: “ chỉ mong sau này Mít cũng thích thú, ham học như lúc này thì tốt biết mấy.” Tôi lúc đó chỉ say mê ngắm nghía, chứ cũng chưa hiểu lắm được mong ước của bố mẹ. Đêm đó, tôi nằm háo hức, hỏi mẹ đủ thứ chuyện, rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
    Sáng sớm hôm sau, mẹ gọi dậy từ rất sớm. Tôi vẫn còn chưa tỉnh ngủ, vì đêm qua háo hức nên ngủ hơi muộn. Tôi mặc bộ váy đồng phục tiểu học, nom cũng ra dáng. Đứng trước gương, tôi thấy mình thật lạ lẫm, bộ đồng phục học sinh đơn giản, váy xanh áo trắng, khác hẳn những trang phục màu mè, in hình ngộ nghĩnh thường ngày của tôi. Rồi mẹ đưa tôi đến trường. Trên đường đi, tôi cứ thấp thỏm, háo hức không yên, nhìn xung quanh, ngắm nghía khung cảnh của con đường đến trường. Một buổi sáng trời mùa thu tháng chín, trời cao trong xanh, hai bên đường lá vàng rơi xào xạc. Tôi nhìn thấy rất nhiều những bạn nhỏ khác, cũng được bố mẹ đưa đến trường như tôi, đôi mắt ánh lên niềm hân hoan. Đi qua ba con phố thì đến trường tiểu học của tôi. Ngôi trường mà tôi đã mơ thấy trong giấc mơ đây rồi. Mẹ dắt tay tôi đến cửa lớp, chào cô giáo. Cô giáo tôi thật xinh, cười thật tươi, thật hiền với tôi. Mẹ giao tôi cho cô giáo rồi đi về. Tôi bước lẫm chẫm theo cô vào lớp, cô giới thiệu tôi với các bạn nhỏ, rồi cho tôi ngồi vào vị trí bàn đầu tiên vì người tôi nhỏ nhắn hơn các bạn. Tôi vui lắm. Nhìn xung quanh tôi có nhiều bạn bè mới quá, đây là nơi sẽ lưu giữ những kỷ niệm đầu đời học sinh của tôi, những kỷ niệm sẽ theo tôi đi đến hết cuộc đời này. Rồi cô bắt đầu dạy chúng tôi những bài học đầu tiên, dạy chúng tôi cách viết, cách đọc, cô giảng bài thật hay, hay hơn cả khi tôi được nghe mẹ tôi kể chuyện nữa. Tôi và các bạn nhỏ khác cùng chăm chú, say sưa theo bài giảng của cô, loáng một cái đã nghe thấy tiếng trống điểm tan trường. Mẹ đến đón tôi từ tay cô giáo mà tôi quyến luyến không muốn về, chỉ muốn ở lại với cô cùng các bạn thôi. Tôi lưu luyến ngoảnh lại nhìn ngôi trường thêm chút nữa rồi mới nắm tay theo mẹ về nhà.
    Giờ đây khi đã là học sinh cuối cấp 2 rồi, nhớ lại những ngày đầu tiên đó, cô giáo của tôi, những người bạn nhỏ của tôi, ngôi trường cấp một của tôi… đó sẽ là những kỷ niệm mà tôi sẽ không bao giờ quên. Là hành trang để sau này, tôi sẽ kể lại cho các con của tôi, về cái ngày đầu tiên đi học của một người, nó đẹp đẽ, thiêng liêng đến thế.