Trong mỗi cuộc đời của chúng ta, ai cũng có một thời cắp sách tới trường, ai cũng có những ký ức thân thương của tuổi phượng hồng với bạn bè, Thầy Cô dưới mái trường thân yêu, để khi đã xa sẽ luôn nhớ và mang theo mình trong mỗi trang lưu bút, trong mỗi bước chân trên đường đời. Thời gian dần trôi đi, và dường như cuốn nó theo cái dòng chảy của thời gian, để rồi khi bất chợt nó ngồi nơi đây, nơi chỉ còn một mình nó, thì những kí ức của những người bạn, những hồi ức về tình cảm tuổi học trò lại ùa về với nó... lung linh và thật đẹp. Trong những thời khắc ấy, có biết bao nhiêu những cảm xúc được thăng hoa thành những bài thơ thật đẹp, thật ý nghĩa. Những bài thơ ấy như một sự gửi gắm những tình cảm và nỗi niềm của một thời học sinh. Tuổi học trò cắp sách tới trường với những tà áo trắng bay bay, với biết bao nhiêu những kỷ niệm buồn vui không nói nên lời. Nắng ươm hồng trải nhẹ bóng chiều rơi Tô điểm sắc bâng khuâng trời cõi hạ Vùng kỉ niệm dâng trào không thể xóa Tuổi học trò ôi đến lạ vấn vương Thắm rạng ngời màu áo thật mến thương Như mây trắng khắp sân trường phủ bọc Ghế đá cũ hàng cây bàng cạnh góc Biết bao mùa lũ bạn học bài thi Vỏn vẹn còn khoảnh khắc buổi chia ly Bằng lăng tím buồn thêm vì cách biệt Xin gửi tặng chút niềm kia da diết Những tạ từ nên đem viết thành thơ.