Lấy chồng được 2 tháng tôi đã giảm hơn 10 kg, nói ra ai cũng mừng nhưng đằng sau đó là sự đau đớn về

  1. Tác giả: LTTK CTV10
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Nhìn vào gia đình tôi ai cũng nghĩ là tôi thật may mắn lấy được người chồng đẹp trai giàu có yêu vợ hết lòng. Mỗi khi nghe những câu có cánh mà mọi người dành cho chồng, miệng tôi cười mãn nguyện nhưng lòng lại đang khóc.
    Có lần tôi cũng tâm sự nỗi khổ tâm với một người bạn thì nhận được câu trách móc:
    - Bạn đúng là sướng quá hóa điên, chồng tốt như thế còn chê trách gì nữa, chắc định mỗi ngày trước khi đi ngủ bị ăn đòn mới vừa lòng sao.
    Nghe những lời bạn nói từ đó tôi không dám nói ra điều này với ai nữa vì tất cả mọi người sẽ có cùng ý nghĩ cho tôi là người đòi hỏi này nọ. Tưởng im lặng chịu đựng sẽ xong ai ngờ sự đòi hỏi của anh ngày càng quá đáng trong khi sức khỏe tôi có hạn. Trước khi cưới tôi 50 kg bây giờ chỉ còn 38 kg, mỗi khi nhìn vào trong gương thấy gương mặt tiều tụy, mắt sâu hoắm vào má gày tóp lại da thì nhăn như bà già khiến nhiều lúc không dám nhìn mình trong gương.
    Chịu hết nổi những "trận chiến" trên giường mỗi đêm của người chồng có nhu cầu quá cao tôi đã phản ứng lại:
    - Em xin anh hãy tha cho em, cứ đà này chắc em còn bộ xương khô.
    - Em nói gì mà nghe như thể anh đang tra tấn em vậy. Suốt ngày chỉ ăn ở nhà phục vụ chồng cũng không xong thì làm được cái trò gì nữa.


    [​IMG]
    Miệng thì nói tay chân anh đè ngửa tôi ra để hành sự. Không chịu nổi cảnh mỗi đêm phải phục vụ nhu cầu của chồng ít nhất 2 lần, tôi dùng hết sức đẩy chồng ra để thoát thân. Cú đá bất ngờ của tôi khiến chồng lăn xuống đất vài vòng.
    Thấy chồng kêu đau sợ anh bị sao nên lại vội vàng lao xuống giường rối rít xin lỗi chồng:
    - Em không cố tình đâu, anh đau chỗ nào không đừng làm em sợ anh nhá.
    - Cô được lắm dám đá tôi xuống giường sao. Thôi từ nay tôi sẽ không dám làm phiền đến thân thể ngọc ngà của cô nữa. Nghĩa vụ làm vợ của cô đơn giản thế mà không hoàn tất được thì hãy để cho người đàn bà khác phục vụ chồng.

    Những lời xin lỗi của tôi đã không đủ sức mạnh để níu kéo chồng trở về với mình. Anh đứng dậy hất tay tôi ra, rồi mặc quần áo chỉnh tề đi nhanh đến xe ô tô và rời khỏi nhà mặc cho những giọt nước mắt cầu xin của tôi.
    Biết chồng đi tìm gái để thỏa mãn nhu cầu mà tôi không dám nói anh ấy một lời nào. Những ngày sau đó chồng cũng chẳng thèm để tâm đến tôi, anh coi nhà của mình như phòng trọ thích về lúc nào thì về thích đi thì đi.
    Có lần tôi đứng bên ngoài phòng nghe thấy cuộc trò chuyện của anh với mẹ chồng:
    - Con lo mà giữ vợ, mẹ nhìn mắt nó láo liên lắm đấy cẩn thận lại để nó cắm vài cái sừng lên đầu thì lại nhục lắm.
    - Mẹ quá coi thường con trai của mẹ, con biết trước khi đến với con cô ấy đã từng qua tay nhiều người đàn ông. Để trị cái tính lăng nhăng đó chỉ lấy độc trị độc thôi. Con đã làm cho cô ta không còn hứng thú với chuyện
    ngoại tình nữa mà chỉ có thể yêu chồng hết mực thôi.
    Nhịn hết nổi tôi bước vào:
    - Thật không ngờ mẹ con anh lại có ánh mắt hẹp hòi coi thường tôi thế. Đúng là trước khi lấy anh tôi có yêu vài người đàn ông nhưng đó là thời con gái tự do thân thể không thuộc về ai. Còn bây giờ tôi đã có chồng có gia đình hạnh phúc vậy mà anh lại dùng mưu thâm độc để hành hạ tôi. Sống với nhau mà không có niềm tin thì chia tay sớm đi chứ tôi chịu anh hết nổi rồi.
    - Cô dám nói từ chia tay với tôi sao, được lắm chia tay thì chia tay. Đây không cần một người vợ không biết phục tùng.


    [​IMG]
    Trước sự ngang bướng không ai chịu ai vợ chồng tôi quyết định đâm đơn ra tòa sau 2 tháng lấy nhau.
    Thấy con gái đang mang bầu lại quyết định li hôn một người đàn ông hoàn hảo mọi mặt mẹ tôi khóc lóc van xin:
    - Con ạ mẹ không cần biết ai là người có lỗi, trong cuộc sống vợ chồng thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, là phụ nữ phải học cách chịu đựng chứ đừng đặt cái tôi quá cao rồi sẽ chẳng người đàn ông nào chịu nổi đâu. Con cứ với cái tính này thì có lấy 10 người chồng cuối cùng vẫn sống cô đơn thôi. Hãy sống vì con vì thanh danh của gia đình con ạ.
    - Cuộc sống được bao lâu mà con phải chịu đựng người chồng không ra hồn chồng chứ. Mẹ đừng can ngăn nữa con nghĩ kỹ rồi, con phải biết sống cho bản thân chứ không thể là con rối trong tay chồng được. Không thể để anh ta thích thì sài không thích thì cất vào phòng được.

    Hi vọng sau này đứa con sinh ra nó sẽ hiểu nỗi khổ tâm của mẹ mà không biết nói cùng ai.