Miêu tả quang cảnh một cơn mưa mùa hạ

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Miêu tả quang cảnh một cơn mưa mùa hạ


    15.jpg

    Dàn bài
    • Mở bài:
    Thời gian và không gian gặp cơn mưa.
    • Thân bài:
    a/ Những báo hiệu ban đầu trước khi bắt đầu cơn mưa.
    – Trời đang sáng bỗng tôi sầm iại, gió mang cái lạnh đột ngột đến, một vài hạt mưa rơi loạt soạt trên mái nhà.
    – Tiếng người í ới gọi trong xóm, tiếng chân chạy khẩn trương cất dọn đồ đạc, thóc lúa, quần áo.
    b/ Tả cơn mưa:
    – Hạt mưa rơi nhanh dần với tiếng động mỗi lúc một lớn.
    – Mưa càng to, gió càng lớn, tiếng mưa quất vi vút.
    – Tiếng sấm rền vang, thỉnh thoảng một tia chớp với một tiếng sét khét lẹt.
    – Tiếng nước chảy ồ ồ trong các ông máng.
    c/ Cảnh sinh hoạt trong mưa
    – Người đi đường chạy trú mưa vào các nhà, hàng quán bên đường.
    – Những người không chạy kịp, bị ướt.
    – Trẻ con dầm mình tắm mưa, thích thú chơi đùa.
    d/ Cơn mưa ngớt
    – Trời quang hẳn ra.
    – Một vài giọt mưa rơi nhẹ rồi cơn mưa ngừng hẳn.
    • Kết bài:
    Sau cơn mưa, trời đep và mát mẻ. Moi người lại tiếp tục công việc của mình.

    BÀI LÀM
    • Mở bài:
    Tôi vừa vào đến nhà thì trời chuyển cơn mưa. Thoạt tiên, chỉ có một vạt mây đen hiện lên ở chân trời phía tầy. Vạt mây lớn dần, chạy tới rất nhanh và chẳng mấy chốc làm thành một mảng đen kịt phía trên đầu. Một cơn gió thổi đến, làm rung động hết mọi lá cây, ngọn cỏ. Mặt đất như chợt rùng mình bởi một làn hơi lạnh đột ngột giữa cái nắng trưa hè.
    • Thân bài:
    Không kịp suy nghĩ, tôi vụt chạy ra sân, vơ vội dây quần áo đang phơi. Khắp bốn xung quanh bỗng vang lên những tiếng í đi gọi nhau. Trên đường làng càng lúc càng xuất hiện nhiều bóng người chạy vội. Có cả mấy chiếc xe máy, xe đạp, người ngồi trên xe đạp mình, mắt căng thẳng nhìn đường, cố chạy thật nhanh về nhà.
    Nhưng không kịp nữa rồi! Một cơn gió lạnh đã vút qua làm xao xuyến cả mặt đất, bầu trời; trời chợt tôi sầm lại rồi cùng lúc, một tiếng “rào” rất to vang khắp bốn bề. Nhìn ra trước mặt, những dòng mưa đã chen nhau rơi xuống đất. Gió nổi mạnh hơn, như muôn bắt những hạt mưa phải bay xa và, trong cuộc vật lộn ấy, mưa rơi thành những hàng chéo góc, có lúc quằn quại, tung tóe lên.
    Một làn chớp sáng dựng đứng giữa trời, xanh lè, kèm theo một tiếng nổ đinh tai va một mùi khét lẹt. Sau cái hiệu lệnh lạ lùng ấy, mưa đổ xuống như thác. Không còn là tiếng rào rào nữa mà là rầm rầm, mưa đổ nước xuống mái nhà, ngọn cây, mặt đâ’t. Không còn nhận ra những dòng mưa, chỉ thấy nước che trước mặt. Nước réo trên mái, nước vi vút trên cây, nước ào ào chảy trong ống máng, nước ồ ồ đổ xuống mương, rạch.
    Trên đường làng vắng hẳn người qua lại. Dưới mấy cái quán nước bên đường, người chen chúc đến mấy vòng, xe đạp, xe máy để ngổn ngang bên lề đường cho mưa dội. Người nấp mưa cũng chẳng khá gì; gió đưa mưa luồn qua mái quán, làm áo quần tóc tai họ ướt sũng. Có lẽ vì thế mà trên đường, thỉnh thoảng lại có một chiếc xe vút qua, người trên xe áo quần lướt thướt dính sát vào thân.
    Chỉ có mấy đứa trẻ là khoái, chúng đổ ra đường từ lúc mưa bắt đầu to. Ghúng chạy đi chạy lại, hả hê để cho những dòng nước đổ ào xuống đầu, xuống lưng, có đứa vừa chạy vừa la hét. Vài đứa còn có sáng kiến bày trò đá bóng. Quả bóng chạy lệt sệt trong nước. Cầu thủ vừa reo vừa tranh bóng và ngã oành oạch.
    Trời tự nhiên hừng sáng. Cơn mưa đang lớn bỗng nhỏ lại rồi ngừng hẳn. Chí còn tiếng nước tí tách trên ngọn cây và tiếng rào rào nhỏ dần trên ống máng.
    Thế là cơn mưa rào đã đi qua, cũng đột ngột như khi nó đến. Bầu trời lại xanh biếc và chói sáng. Từ các chỗ trú mưa, người người đổ ra đường, tiếp tục công việc. Trong các sân nhà, đồ đạc, quần áo lại được đem ra phơi trong nắng.
    • Kết bài:
    Mỗi cơn mưa mùa hạ đều đem đến cho đất trời một sức sống mới. Sau cơn mưa, cỏ cây trở nên tươi xanh hơn. Cơn mưa đến xoa dịu cái nóng như thiu như đốt của ngày he oi bức và bầu trời quang đãng và trong lành hơn.