TỈNH LẠI ĐI EM Trời đã sáng rồi, em tỉnh lại đi em Khóc đủ rồi, đau lòng thì cũng đủ Vườn hoa em vun sao để đành khô héo Bươm bướm kháo nhau, bay mất từng đàn... Tỉnh lại đi em, nhìn cho rõ trái ngang Lác đác buồn, lác đác thương gì nữa... Anh biết em đau lòng, linh hồn như tách nửa Anh hỏi em này, người ta có chạnh lòng một chút ít nào không? Tỉnh lại đi em, đừng để giá trị của chính mình như giọt nước trên sông Em phải sống tốt lên để người ta thấy tiếc Em phải chứng minh rằng bản thân khác biệt Không như ả đàn bà mà kẻ nào ôm ấp từng đêm.. Tỉnh lại để còn chải chuốt cho chính mình ngày một đẹp thêm Vấp ngã dăm ba mối tình có gì là to tát Em giữ tình đơn phương như ươm mầm hạt cát Chẳng thấy nảy mầm, mà chỉ thấy xốn xang... Tỉnh lại để sửa soạn cho mình một chút hành trang Vác balo lên đi tìm cho mình một hành trình hạnh phúc Gác quá khứ sang bên, tự bôi nhoà tủi nhục Cọc đi tìm trâu, gì là xấu đâu nào... Và nếu một ngày em lại cảm thấy đau...