Ngày Người Thương Một Người Thương Khác - Trí - Phần 10

  1. Tác giả: LTTK CTV07
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪


    26.jpg
    Bạn biết không, thời thanh xuân của mỗi người là giai đoạn đẹp nhất. Bởi trong giai đoạn ấy, chúng ta có đủ niềm tin vào chính mình và tràn đầy nghị lực, sự kiên trì, mạnh mẽ để làm những việc mình muốn.
    Bạn có thể làm những điều điên rồ đến mức không tưởng mà sau này nghĩ lại bạn chỉ biết phì cười cho một thời trẻ dại.
    Bạn có thể chạy hàng chục cây số, đứng trước nhà người mình yêu thương hàng giờ chỉ mong được gặp người ấy rồi dắt xe ra về. Để sau này, khi bạn nghĩ lại những chuyện như thế, thấy mình như một thằng đại ngốc.
    Bạn có thể thức thâu đêm suốt sáng với đống bài tập được giao về nhà mà không hề thấy mệt mỏi.
    Bạn có thể hét to giữa đám đông và không sợ ai cười cợt.
    Bạn có thể khóc nức nở khi ai đó làm mình đau lòng.

    25.jpg
    Vì đó là tuổi thanh xuân, cái tuổi mà bạn phải trải qua hết những mùi vị của cuộc sống. Để sau này khi tĩnh tâm lại sau những sóng gió, bạn thấy mình trưởng thành và chín chắn hơn nhiều.
    Nhưng song song đó, bạn cũng sẽ đánh mất đi sự hồn nhiên ngày nào. Cái thuở tự cười bản thân cho rằng mình ngô nghê, ngốc nghếch. Nhưng thật ra, ấy chính là lúc con người sống thực nhất với chính mình nhất, lúc tâm trí và trái tim chưa có những lần suy tính. Mình quyết định làm việc gì cũng đều là bản năng chứ không hề có một sự cân đo đong đếm, không hề nghĩ quá nhiều cho những ngày tiếp theo. Mà dù phía trước là bão tố hay phong ba bạn cũng chấp nhận đương đầu tất cả chứ không hề nao núng lòng tin.
    Hãy cố gắng níu giữ những thanh xuân nhỏ nhoi còn sót lại nhé!
     
  2. Tác giả: LTTK CTV07
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪
    Cuộc Đời Có Mấy Lần Để Thương?
    Và Mình Có Mấy Lần Để Nhớ

    11.jpg
    Chúng ta không có quyền lựa chọn ai xuất hiện trong cuộc đời mình. Nhưng chúng ta có quyền đối xử với nỗi cô độc mà họ để lại!

    Anh có biết rằng một trong hai chúng ta, chỉ cần một người quay đi là lạc mất nhau đến mãi mãi.
    Anh có biết rằng một trong hai chúng ta, chỉ cần một người đứng yên, để người kia tiến đến...là đủ rồi.
    Thế đấy, những điều tưởng nhỏ nhoi và đơn giản, vậy mà thử hỏi có bao nhiêu người làm được...
    ...và chúng ta chắc hẳn là nằm trong số đó.
    Chúng ta oán trách số phận đã để cho mình gặp nhau khi cả hai đã lỡ vương những hình bóng xưa cũ, đã lỡ mang những nỗi đau vĩnh viễn, đã lỡ khóc cạn nước mắt, đã lỡ dốc hết lòng cho một trái tim mà mình không thuộc về.
    Và rồi, khi số phận để chúng ta va vào nhau, mình chợt hiểu ra rằng chẳng có gì là mãi mãi, chẳng có gì là trọn vẹn. Kể cả việc từng thương ai đó rất nhiều, từng đau cho ai đó rất nhiều, từng khóc cho ai đó rất nhiều.
    Hẳn nhiên, luôn là thứ tình cảm nữa vời này!

    27.jpg
    Chúng ta nắm tay nhau. Chúng ta thương cho tình thương của chính mình, của người cũ, của người đang bỏng rát trong từng kẽ tay này!
    Cuộc đời có mấy lần để thương? Mà mình có mấy lần để nhớ?
    Cuộc đời như những vòng xe cứ lăn mãi lăn mãi trên những con đường, có khi mình sẽ gặp lại người cũ ở những điểm giao nhau, cũng có khi một lần quay đi là lạc nhau mãi mãi. Mình sẽ yêu thêm ai đó, hẹn hò ai đó, nhưng lại cảm thấy lạc lõng đến vô bờ. Chợt nghĩ ra rằng, để tìm một người yêu mình không có. Nhưng tìm một người để thương và hiểu mình thì như sao bằng vụt qua.
    Và thứ còn lại trong tim mình nhiều nhất đó chính là hối tiếc...
     
  3. Tác giả: LTTK CTV07
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪
    Đàn Ông Mặc Váy

    28.jpg
    Đàn ông, nếu không được ga lăng, không được nhiệt tình, không biết cách chia sẻ, không biêt cách chiều chuộng thì cũng đừng làm những hành động khó coi mà người ta lại quy cho mình thành đàn bà.
    Đời này, tôi sợ nhất là thể loại đàn ông mặc váy. Vừa mới mở miệng đã khó nghe. Vừa mới nhếch môi đã khiến người ta cảm thấy khó chịu.
    Đàn ông là phái mạnh, nên cư xử cho đúng với hai từ "đàn ông". Vậy mà có nhiều "thằng" lại thích bô lô ba la. Nói chuyện thiên hạ như đúng rồi. Đừng vội nói đàn bà tụm năm tụm bảy nhiều chuyện. Thế mà mấy thằng đàn ông cứ sáng sáng cũng túm lại ở quán này quán nọ - nếu đàn ông đích thực họ sẽ bàn chuyện thời sự, chuyện bóng đá - còn mấy thằng "đàn ông mặc váy" bắt đầu nói xấu phụ nữ. Thấy có người nào đi ngang là bắt đầu bàn tán xôn xao. Nhiều "thằng" còn đem cả vợ mình ra làm chủ đề cho cả đám bình luận.
    Ở cơ quan tôi, có "cha" kia lúc nào cũng vậy, vừa mở mồm ra đã nói xấu vợ đủ điều. Nào thì nó se sua, ăn mặc đua đòi, nấu ăn thì dở, làm việc gì cũng chậm chạp. Chưa kể đến việc có mấy hôm đi nhậu chung bàn, hứng lên lại đem chuyện chăn gối ra bình luận như bình luận bóng đá, cứ sồn sồn lên chê vợ như vợ của thằng nào đó chứ cóc phải của mình.

    02.jpg
    Tôi thấy thương cho chị vợ "cha" đó vô cùng. Tôi biết chị cách đây năm, bảy năm về trước. Do ba mẹ ép gả cho hắn để cứu gia đình thoát khỏi nợ nần. Cứ tưởng sẽ được hạnh phúc, nào ngờ cưới phải thằng chồng thích "giành váy để mặc". Bao nhiêu tiền làm ra, cuối tháng phải đưa cho hắn, chi tiêu gì trong nhà cũng phải ghi ra rạch ròi không sót một đồng, mỗi năm vài ba bộ quần áo, vui thì hắn không đá động, buồn buồn bực bực là bắt đầu chửi rủa, nào thì đồ ăn bám, nào thì không có tao gia đình mày đã ra đường ở từ lâu rồi. Đắng lòng thế đấy, vậy mà "thằng cha" ấy đi rêu rao với thiên hạ rằng vợ mình thế nào thế nọ. Tôi thấy tởm!
    Đàn bà sinh ra đã khổ, lỡ chọn một thằng đàn ông không ra gì mà chung thân cuộc đời thì còn khổ gắp trăm nghìn lần.
    Đàn ông, nếu không được ga lắng, không được nhiệt tình, không biết cách chia sẻ, không biết cách chiều chuộng thì cũng đừng làm những hành động khó coi mà người ta lại quy cho mình thành đàn bà.