Những câu hát châm biếm - Ngữ văn 7

  1. Tác giả: LTTK CTV
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Tóm tắt bài
    1. Tìm hiểu chung
    • Ca dao châm biếm thể hiện hai thái độ ứng xử, hai cách thể hiện tình cảm trái ngược mà thống nhất của người bình dân Việt Nam trong hiện thực cuộc sống.
      • Than thở, trữ tình
      • Cười cợt, châm biếm
    • Phương thức biểu đạt: Biểu cảm
    2. Đọc - hiểu văn bản
    a. Bài ca thứ hai
    • Điệp từ ngữ "thương thay" (lặp đi lặp lại 4 lần): Diễn tả và tô đậm thêm những nỗi thương cảm
    • Những hình ảnh ẩn dụ
      • "Con tằm" - "nhả tơ": thân phận suốt đời bị kẻ khác bòn rút sức lực.
      • "Con kiến" - "tìm mồi": thân phận nhỏ nhoi suốt đời làm lụng mà vẫn nghèo khó
      • "Con hạc" - "bay mỏi cánh": thân phận phiêu bạt và những cố gắng vô vọngj
      • "Con cuốc" - "kêu ra máu": thân phận thấp cổ bé họng, nỗi khổ đau oan trái không tìm được lẽ công bằng. Bài ca dao biểu hiện nỗi khổ nhiều bề của nhiều phận người lao động trong xã hội cũ đồng thời bày tỏ nỗi niềm thương cảm với những người bất hạnh, buồn đau
    b. Bài ca thứ ba
    • "Thân em" là một lối mở đầu quen thuộc trong nhiều bài ca dao nói về thân phận người phụ nữ trong Xã hội phong kiến.
    "Thân em như trái bần trôi

    Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu"

    • So sánh, liên tưởng:
      • Thân phận người phụ nữ bé mọn, chìm nổi, trôi dạt vô định giữa sóng gió cuộc đời.
      • Mặt khác, bài ca dao còn lên tiếng oán trách xã hội đã rẻ rúng, coi thường người phụ nữ, không cho họ có cơ hội hạnh phúc.
    3. Tổng kết
    a. Nghệ thuật
    • Sử dụng các cách nói: thân cò, thân em, con cò, thân phận…
    • Sử dụng các thành ngữ: lên thác xuống ghềnh, gió dập sóng dồi
    • Sử dụng các so sánh, ẩn dụ, nhân hóa, tượng trưng, phóng đại, điệp từ ngữ.
    • Tạo nên tiếng cười châm biếm, hài hước.
    b. Nội dung
    • Một khía cạnh khác làm nên giá trị của ca dao là thể hiện tinh thần nhân đạo, cảm thông, chia sẻ với những con người gặp cảnh ngộ đắng cay, khổ cực.
    c. Ghi nhớ (SGK trang 58)

    Bài tập minh họa
    Ví dụ
    Đề bài 1. Sưu tầm một số bài ca dao châm biếm

    Gợi ý làm bài

    "Chồng người đánh giặc sông Lô

    Chồng em ngồi bếp rang ngô cháy quần

    Chồng người đi ngược về xuôi

    Chồng em ngồi bếp cầm muôi đánh ruồi".



    "Bà Bảy đã tám mươi tư

    Ngồi trông cửa sổ gửi thư kén chồng".



    "Bà già đi chợ Cầu Đông

    Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng?

    Thầy bói gieo quẻ nói rằng,

    Lợi thì có lợi, nhưng răng không còn"



    "Bước sang tháng sáu nước giá chân,

    Tháng chạp nằm trần bức đổ mồ hôi.

    Con chuột kéo cầy nồi nồi,

    Con trâu bốc gạo vào ngồi trong cong.

    Vườn rộng thì thả rau rong.

    Ao sâu vãi cải lấy ngồng làm dưa.

    Đàn bò đi tắm đến trưa,

    Một đàn con vịt đi bừa ruộng nương.

    Voi kia nằm ở gậm giường,

    Cóc đi đánh giặc bốn phương nhọc nhằn.

    Chuồn chuồn thấy cám liền ăn,

    Lợn kia thấy cám nhọc nhằn bay qua.

    Bao giờ cho đến tháng ba,

    Ếch cắn cổ rắn tha ra ngoài đồng.

    Hùm nằm cho lợn liếm lông,

    Một chục quả hồng nuốt lão tám mươi

    Nắm xôi nuốt trẻ lên mười

    Con gà nậm rượu nuốt người lao đao

    Lươn nằm cho trún bò vào

    Một đàn cào cào đuổi bắt cá rô

    Thóc giống cắn chuột trong bồ

    Một trăm lá mạ đuổi vồ con trâu

    Chim chích cắn cổ diều hâu

    Gà con tha quạ biết đâu mà tìm

    Đồn rằng quan tướng có danh

    Cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai.

    Vua khen rằng,Ấy mới tài,

    Ban cho cái áo với ba đồng tiền.

    Đánh giặc thì chạy trước tiên

    Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra

    Giặc sợ, giặc chạy về nhà

    Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân."



    "Học hành ba chữ lem nhem

    Thấy gái thì thèm như chửa thèm chua"



    "Hai tay cầm hai quả hồng,

    Quả chát phần chồng, quả ngọt phần trai.

    Đêm nằm vuốt bụng thở dài,

    Thương chồng thì ít, thương trai thì nhiều."\



    "Hoài hơi mà đấm bị bông

    Đấm được bên nọ, nó phồng bên kia."



    "Nhà cô có con chó đen

    Người lạ nó cắn, người quen nó mừng

    Một hôm uống rượu lâng lâng

    Người quen nó cắn, nó vồ gãy tay"



    Buồn buồn ngồi đốt đống rơm

    Khói bay nghi ngút chẳng thơm chút nào

    Khói bay lên tận thiên tào

    Ngọc Hoàng phán hỏi: thằng nào đốt rơm

    Đề bài 2. Nói về ca dao hài hước, châm biếm, có ý kiến cho rằng: “Cùng với truyện cười, về sinh hoạt, những bài ca dao hài hước, châm biếm đã thể hiện tập trung các nét đặc trưng của nghệ thuật trào lộng Việt Nam nhằm tạo ra tiếng cười giải trí và phê phán những thói hư tật xấu, những hạng người đáng cười trong xã hội”. Bằng hiểu biết của mình về ca dao hài hước, châm biếm Việt Nam, hãy làm sáng tỏ ý kiến trên.

    Gợi ý làm bài

    1. Mở bài

    • Ca dao hài hước, châm biếm chiếm một vị trí đáng kể trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam.
    • Trích dẫn ý kiến trên.
    2. Thân bài

    • Nội dung cảm xúc và chủ đề của ca dao Việt Nam rất đa dạng và phong phú
      • Bên cạnh những bài ca dao yêu thương, tình nghĩa và những bài than thân, còn khá nhiều bài ca dao hài hước, châm biếm.
    • Tiếng cười trong ca dao hài hước, châm biếm mang đặc trưng của nghệ thuật trào lộng dân gian.
      • Tiếng cười mang tính giải trí trong ca dao hài hước, châm biếm: Đời sống của người dân Việt ngày xưa vất vả, khó nhọc, tiếng cười cất lên nhằm làm cho cuộc sống tươi vui, đỡ nhọc nhằn ⇒ Nó không nhằm phê phán, đả kích ai.
      • Tiếng cười mang tính chất phê phán trong ca dao hài hước, châm biếm
        • Người dân lao động phải vất vả quanh năm nhưng lại bị áp bức, khổ cực.
        • Trái lại, nhiều kẻ ăn trắng mặc trơn đóng vai “phụ mẫu” của dân rồi sống bằng sự lừa lọc những người cả tin, kẻ không ra gì mà ra vẻ đạo đức.
    → Nhân dân phê phán tất cả những hiện tượng, con người ấy.

    • Tiếng cười trong ca dao hài hước, châm biếm nói riêng không có những hình thức nghệ thuật mang tính ước lệ của văn chương bác học.
      • Rất hiếm khi gặp điển cố, điển tích trong ca dao dân ca.
      • Nếu có, đó là những điển tích ai cũng biết, ai cũng hiểu.
    3. Kết bài

    • Một loại hình sinh hoạt văn học dân gian chiếm một vị trí đáng kể trong cuộc sống lao động của người dân.
    • Tạo ra tiếng cười giải trí và phê phán những thói hư tật xấu, những hạng người đáng cười trong xã hội
    Bài văn mẫu

    Ca dao hài hước, châm biếm chiếm một vị trí đáng kể trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam. Chính vì vậy, có ý kiến cho rằng: “Cùng với truyện cười, vè sinh hoạt, những bài ca dao hài hước, châm biếm đã thể hiện tập trung các nét đặc trưng của nghệ thuật trào lộng Việt Nam nhằm tạo ra tiếng cười giải trí và phê phán những thói hư tật xấu, những hạng người đáng cười trong xã hội”.

    Quả thật, nội dung cảm xúc và chủ đề của ca dao Việt Nam rất đa dạng và phong phú. Bên cạnh những bài ca dao yêu thương, tình nghĩa và những bài than thân, còn khá nhiều bài ca dao hài hước, châm biếm. Những bài ca dao này góp phần tạo nên tiếng cười trong cuộc sống còn nhiều vất vả của nhân dân lao động.

    Góp phần tạo nên tiếng cười trong văn học dân gian có truyện cười, hò, vè sinh hoạt...; những bài ca dao châm biếm, hài hước góp thành một mảng riêng, đặc sắc.

    Tiếng cười trong ca dao hài hước, châm biếm mang đặc trưng của nghệ thuật trào lộng dân gian. Tiếng cười trong nghệ thuật dân gian khác với tiếng cười trong các loại hình nghệ thuật bác học. Tiếng cười ấy khỏe khoắn, gắn bó với đời sống hằng ngày của dân lao động; có sự hồn nhiên, tươi vui để giải trí, giải khuây cho chính người lao động, nhưng đôi khi cũng mang tính chất phê phán các thói hư tật xấu, những đối tượng đáng cười trong xã hội.

    Bên cạnh đó, tiếng cười trong ca dao hài hước, châm biếm còn mang tính giải trí. Chúng ta đều biết, đời sống của người dân Việt . ngày xưa vất vả, khó nhọc, do vậy tiếng cười cất lên nhằm làm cho cuộc sống tươi vui, đỡ nhọc nhằn. Nó không nhằm phê phán, đả kích ai. Chẳng bạn, là một kiểu nói khoác cho... vui vẻ:

    "Ở đâu mà chẳng biết ta?

    Ta con ông Sấm, cháu bà Thiên Lôi.

    Xưa kia ta ở trên trời,

    Đứt dây rơi xuống làm người trần gian".

    Đôi khi, trong nhân dân, nếu cần phê phán ai đó, người dân thường dùng thơ văn hài hước:

    "Bắc thang lên đến cung mây,

    Hỏi sao Cuội phải ấp cây đa cả đời?

    Cuội nghe thấy nói, Cuội cười:

    - Bởi hay nói dối, phải ngồi gốc đa."

    Người dân lao động phải vất vả quanh năm nhưng lại bị áp bức, khổ cực. Trái lại, nhiều kẻ ăn trắng mặc trơn đóng vai “phụ mẫu” của dân rồi sống bằng sự lừa lọc những người cả tin..., kẻ không đáng gì mà ra vẻ đạo đức... Nhân dân phê phán tất cả những hiện tượng, con người ấy.

    Những trường hợp nhát gan, lười biếng, siêng ăn nhác làm cũng được đưa vào ca dao:

    "Làm trai cho đáng nên trai

    Một trăm đám cỗ chẳng sai đám nào.

    Làm trai cho đáng nên trai

    Khom lưng chống gối gánh hai hạt vừng".

    Những người làm nghề bói toán, lợi dụng sự cả tin của người khác:

    "Hòn đất mà biết nói năng,

    Thì thầy địa lí hàm răng chẳng còn".

    Bọn địa chủ, quan lại phong kiến:

    "Từ nay tôi kệch đến già,

    Tôi chẳng dám cấy ruộng bà nữa đâu.

    Ruộng bà vừa xấu vừa sâu,

    Vừa bé hạt thóc, vừa lâu đồng tiền.

    Từ ngày Tự Đức lèn ngôi:

    Cơm chẳng thấy nồi, trẻ khóc như ri.

    Bao giờ Tự Đức chết đi,

    Thiên hạ bình thì lại dễ làm ăn."

    Tiếng cười trong ca dao hài hước, châm biếm nói riêng không có những hình thức nghệ thuật mang tính ước lệ của văn chương bác học. Rất hiếm khi gặp điển cố. điển tích trong ca dao dân ca. Nếu có, đó là những điển tích ai cũng biết, ai cũng hiểu. Trái lại, ca dao hài hước, châm biếm sử dụng nhiều thủ pháp quen thuộc để tạo nên tiếng cười. Đó có thể là thủ pháp đối lập:

    "Nói thì đâm năm chém mười,

    Đến bữa tối trời chẳng dám ra sân, hoặc chơi chữ:

    Anh hùng là anh hùng rơm,

    Ta cho mồi lửa hết cơn anh hùng."

    Các hình thức nghệ thuật trên thường kết hợp với nhau để tạo nên cách nói mỉa mai châm biếm nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, hoặc cần thiết thì đả kích không thương xót.

    Như vậy, ca dao hài hước, châm biếm là một loại hình sinh hoạt văn học dân gian chiếm một vị trí đáng kể trong cuộc sống lao động của người dân. Nó góp phần tạo ra tiếng cười giải trí và phê phán những thói hư tật xấu, những hạng người đáng cười trong xã hội.