Phân tích hình tượng Lorca qua bài thơ đàn ghi ta của lorca

  1. Tác giả: LTTK CTV
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Đề bài: Phân tích hình tượng Lorca qua bài thơ đàn ghi ta của lorca

    BÀI LÀM
    Lorca một thiên tài của đất nước Tây Ban Nha nhưng lại mang số phận không may mắn. Một con người vì đất nước Tây Ban Nha, muốn cách tân cho nền nghệ thuật già nua của đất nước. Nhưng đã bị bọn độc tài Phát xít Prăng cơ bắt giết. Số phận Lorca được Thanh Thảo thể hiện qua bài thơ " Đàn ghi ta lorca", âm thanh tiếng đàn như số phận Lor ca.
    Qua âm thanh tiếng đàn đấy, có người đã cho rằng " Tiếng đàn là thân phận của Lorca, cũng là thân phận của nghệ thuật nói chung, trong một thực tại mà cái ác cai trị".
    Cũng có ý kiến cho rằng " Tiếng đàn là vẻ đẹp tâm hồn, là sức sống và cũng là nghệ thuật bất tử của Lorca".
    Theo em, cả hai ý kiến trên đều đúng.
    Lorca, một con người tài năng nhưng sống trong một đất nước đang có nhiều biến động về chính trị.
    " Những tiếng đàn bọt nước
    Tây Ban Nha, áo choàng đỏ gắt".
    Màu đỏ của áo choàng làm ta nhớ tới những trận đấu bò tót đặc trưng cho một nét văn hóa đất nước Tây Ban Nha, cũng làm ta nghĩ tới tình hình chính trị phức tạp đất nước Tây Ban Nha rối ren, phức tạp. Màu đỏ cũng là màu máu. Lorca là một nghệ sĩ đánh đàn ghi ta tự do, một người đơn độc với vầng trăng, với yên ngựa.
    Lorca đi khắp nơi, đánh những bản nhạc, những tiếng đàn " Li la li la li la". Đang lúc thảnh thơi này, bỗng bất ngờ Lorca bị bắt.
    "Bỗng kinh hoàn
    áo choàng bê bết đỏ
    Lorca bị điệu về bãi bắn
    Chàng đi như người mộng du".​
    Lorca bị bắt, bị xử bắn, nhưng lorca không sợ cái chết, chàng không bất ngờ. Lorca không quan tâm việc mình phải chết. Dù lor ca chết, tiếng đàn, tượng trưng tài năng của chàng vẫn còn mãi.
    " Tiếng ghi ta nâu
    bầu trời cô gái ấy
    tiếng ghi ta lá xanh biết mấy
    tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan
    tiếng ghi ta dòng dòng máu chảy".​
    Tiếng đàn tại đây chính là tài năng của Lorca, cũng là thân phận nghệ thuật nói chung trong một thực tại mà cái ác cai trị." Tiếng ghi ta nâu" làm ta nhớ tới vỏ cây đàn ghi ta, cây đàn đã theo Lorca suốt cả cuộc đời. Cây đàn chính là biểu tượng đất nước Tây Ban Nha. Đây chính là tình yêu quê hương đất nước của mỗi con người. " Bầu trời cô gái ấy" làm ta nhớ tới người con gái của Lorca. Ngoài màu nâu là màu " xanh" mà xanh của lá, như màu của hi vọng. Làm ta nhớ tới khát vọng cách tân nền nghệ thuật đã già nua của đất nước Tây Ban Nha, nhưng chưa thành của Lorca. Lorca muốn thế hệ sau mình sẽ có những cách tân nghệ thuật, làm tiếp những việc mà chính chàng chưa làm được. Dù Lorca đã chết, nhưng tiếng đàn vẫn còn, nó tượng trưng cho sự bất tử của Lorca, nó tượng trưng cho vẻ đẹp tâm hồn. " Tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan". Tiếng ghi ta được ví như bọt nước. Bọt nước lúc ẩn, lúc hiện rất khó mất, nó đang biểu hiện cho tài năng Lorca không bao giờ mất đi, dù giờ đây Lorca đã chết, một sự thật không thể thay đổi được " tiếng ghi ta dòng dòng máu chảy". Cái chết thảm khốc của Lorca. Tài năng, cái đẹp của nghệ thuật vì trong hoàn cảnh đất nước rối ren mà bị vùi lấp, không thể phát triển được. Tiếng đàn như trở thành một sinh thể sống, có máu và nước mắt. Làm người đọc, người nghe đồng cảm với thân phận Lorca, cũng là thân phận của nghệ thuật nói chung trong một thực tại cái ác cai trị.
    " Không ai chôn cất tiếng đàn
    Tiếng đàn như cỏ mọc hoang
    giọt nước mắt vầng trăng
    long lanh trong đáy giếng"​
    Qua câu thơ làm ta nhớ tới tâm nguyện của Lorca khi còn sống " Khi tôi chết, hãy chôn tôi với cây đàn". Vậy mà không ai chôn cất tiếng đàn theo như tâm nguyện của Lorca. Không phải là mọi người không muốn làm theo tâm nguyện của Lorca mà không ai hiểu tâm nguyện chàng.
    Mọi người ngưỡng mộ tài năng của Lorca, không ai muốn vượt qua Lorca. Từ đó, tài năng và Lorca như bất tử, như cỏ mọc hoang. Cỏ mọc hoang – vừa thể hiện sự dang dở sự nghiệp và những dự định chưa thực hiện của Lorca. Lorca bị bắt, bị giết, bị ném xuống giếng. " Giọt nước mắt vầng trăng" – đau xót cái chết của Lorca. Lorca vẫn bất tử, tài năng vẫn bất tử, dưới đấy giếng long lanh.
    Thanh Thảo đã xuất sắc thể hiện được tiếng đàn của Lorca, tiếng đàn đấy không chỉ là tiếng đàn đơn giản mà ẩn chứa trong đó còn là tâm hồn, sự sống, sự bất diệt của một con người. Tiếng đàn còn mang theo niềm mong ước của Lorca về một sự cách tân nghệ thuật.
    Tiếng đàn xuất hiện hầu khắp trong tác phẩm. Lúc nhẹ nhàng, khi mãnh liệt, khi đâu thương. Để đến cuối tác phẩm ta lại thấy xuất hiện tiếng đàn " Li la li la li la". Như nhắc nhở cho chúng ta rằng Lorca, tâm hồn Lorca đã đi theo tiếng đàn. Để diễn tả âm thanh tiếng đàn lorca, Thanh Thảo sử dụng tài tình nghệ thuật chuyển đổi cảm giác từ màu sắc " nâu, xanh" đến hình khố sự vật, dường như không liên quan. Đây chính là cái tài của Thanh Thảo, làm lên sự thành công của tác phẩm.
    Qua bài thơ " Đàn ghi ta của Lorca", từ âm thanh tiếng đàn ta không những thấy được tiếng đàn là thân phận Lorca, cũng là thân phận của nghệ thuật nói chung, trong một thực tại mà cái ác cai trị, tiếng đàn còn là vẻ đẹp tâm hồn, là sức sống và cũng là sự bất tử của Lorca. Từ đó ta càng thấy tài năng của Thanh Thảo và ta thấy được trách nhiệm của bản thân, sẵn sàng hi sinh bảo vệ nghệ thuật, sẵn sàng phát huy những giá trị tốt đẹp của truyền thống dân tộc.