Số phận nghiệt ngã khi tôi phát hiện con trai mình hóa ra lại là con ruột của cô giúp việc với chồng

  1. Tác giả: LTTK CTV10
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Tôi không biết ông trời muốn trêu ngươi mình, hay chính tôi mới là kẻ mềm yếu và mù quáng về một thứ tình yêu vốn dĩ đã chẳng có thực.

    1 năm trước, khi nhận được lời cầu hôn từ người chồng hiện tại, tôi đã nghĩ cuộc đời rốt cuộc cũng đã mỉm cười với mình. Anh là một người có công việc ổn định, gia đình cũng khá giả, lại điển trai và biết chiều lòng phụ nữ. Còn tôi là một phụ nữ vừa hơn tuổi lại có một điểm yếu mà chẳng người đàn ông nào muốn thông cảm: tôi bị vô sinh.
    Tôi từng bị nhà bạn trai cũ từ chối trước khi đám cưới diễn ra 2 ngày vì vô tình phát hiện bị vô sinh trong đợt khám sức khỏe cuối năm ở công ty. Kể từ đó, tôi biết cánh cửa hôn nhân sẽ hoàn toàn đóng sập với mình. Nhiều tháng liền, tôi vật vờ như một xác chết, tuyệt vọng vì bản thân, cảm thấy cuộc đời thật bất công. Tôi nào ngờ mình sẽ may mắn gặp được một người đàn ông tuyệt vời như anh.
    Trước tấm chân tình của anh, tôi hơi chần chừ nhưng vẫn quyết định làm đám cưới. Tôi tin ông trời đã thực sự thấu hiểu nỗi đau khổ bấy lâu của mình.

    [​IMG]
    Vì tôi vô sinh nên chồng tôi đã gợi ý nhận nuôi một đứa bé để vui cửa vui nhà, tôi cũng đỡ cảm thấy cô đơn vì những chuyến công tác kéo dài đến cả năm của anh. Sau khi nhận nuôi được vài tháng, anh phải sang Mỹ nửa năm để triển khai dự án xây dựng.
    Trong thời gian không có chồng ở nhà, tôi sơ sẩy trượt chân ngã trong nhà tắm. Cú ngã khiến tôi gãy chân phải bó bột cả tháng. Do ở xa nên tôi chẳng thể nhờ cậy người nhà, cuối cùng đành chấp nhận thuê người giúp việc.
    Tôi được giới thiệu cho một cô gái trẻ hơn tôi 5 tuổi, từ quê lên thành phố kiếm việc để chăm sóc cho mẹ già bệnh nặng. Xúc động trước hoàn cảnh ấy, tôi vui vẻ nhận thuê và bố trí một căn phòng nhỏ nằm ở tầng trên cùng.
    Ban đầu tôi không để ý lắm, nhưng dần dà thấy con trai quấn quýt với cô giúp việc hơn cả mẹ, tôi có chút chạnh lòng. Tôi tự nhủ chắc do cô ấy thay mình chăm sóc hoàn toàn cho con nên con mới thay đổi như thế. Trẻ con vô tư, không trách người lớn được. Thế nhưng, nhiều khi ngồi một chỗ nhìn con nô đùa vui vẻ với cô ấy, tôi bất giác thấy hai người giống nhau đến lạ.

    [​IMG]
    Sau khi tháo bột chân, tôi vẫn giữ người giúp việc lại vì công việc quá bận rộn. Mọi thứ vẫn êm đềm xảy ra cho đến khi chồng tôi kết thúc chuyến công tác và trở về nhà.
    Hôm đó, biết tin chồng sẽ về muộn nên tôi dặn dò người giúp việc nấu một bữa cơm thịnh soạn, còn mình thì mải mê lựa váy và trang điểm sao cho thật xinh đẹp. Tuy nhiên, ngay khi chồng bước vào nhà, anh không thèm nhìn lấy tôi một cái mà lại lập tức gọi tên của cô giúp việc đang mồ hôi nhễ nhại dưới bếp.
    Cô giúp việc giật mình, không may làm đổ bát canh vào người. Anh lướt qua tôi, bế cô ấy lên rồi sốt sắng đưa vào phòng sơ cứu. Tôi đứng tại chỗ chẳng thể thốt nên lời, rốt cuộc chuyện quái gì vừa xảy ra trước mặt mình thế?
    Đứng ngoài nghe lén chồng nói chuyện với cô ấy, tôi mới biết hai người là tình đầu của nhau. Nhưng điều khiến tôi hoàn toàn suy sụp là sự thật về đứa bé. Hóa ra, con tôi chính là con ruột của cô ấy và chồng tôi. Tuy nhiên, ngày đó mẹ anh không đồng ý vì nhà cô ấy quá nghèo. Mẹ anh đưa cô ấy một khoản tiền với yêu cầu lấy đi đứa bé, đồng thời cô ấy sẽ không bao giờ được gặp lại con nữa. Vì hoàn cảnh khó khăn nên sau khi sinh con, cô ấy đã nhận tiền và bỏ lại đứa bé. Anh ngỡ rằng mình bị phản bội nên nghe lời mẹ gặp mặt tôi và chấp nhận làm đám cưới. Đứa con của anh đã được lên kế hoạch để trở thành con của tôi một cách hoàn hảo.

    [​IMG]
    Tôi biết, vì mình vô sinh đi nhận nuôi con của người khác nên nếu đứa bé là con của tình cũ của anh, tôi vẫn sẽ vui lòng chấp nhận. Tuy nhiên, kể từ khi anh biết về sự thật cô ấy chưa từng phản bội anh mà có nỗi khổ tâm riêng, thậm chí lần này còn chấp nhận làm giúp việc vì khao khát được gặp con, chồng tôi bắt đầu động lòng.
    Điều tôi lo lắng nhất cuối cùng cũng đến, anh ngỏ ý muốn tôi buông tay đứa bé để anh và tình cũ quay lại với nhau. Anh nói rằng, nếu tôi đã từng coi đứa bé như con ruột, hãy chấp nhận nỗi đau này để con được sống với người mẹ đích thực của nó. Tôi ôm ghì lấy đứa bé và gào lên như một kẻ điên. Hạnh phúc chưa tròn một năm của tôi tại sao lại phải kết thúc theo cái cách nghiệt ngã đến thế. Ôm con trong tay mà con lại mếu máo gọi cô gái kia là mẹ, tôi thật tình không biết rốt cuộc mình sẽ phải làm gì để vượt qua cú sốc đau đớn này đây>