Tập đọc: Những hạt thóc giống

  1. Tác giả: LTTK CTV
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Câu 1. Nhà vua chọn người như thế nào để truyền ngôi ?
    Câu 2. Nhà vua làm cách nào để tìm được người như thế?
    Câu 3. Hành động của chú bé Chôm có gì khác mọi người ?
    Câu 4. Theo em, vì sao người trung thực là người đáng quý ?
    Trả lời:
    Câu 1.
    Nhà vua muốn chọn một người trung thực để truyền ngôi.
    Câu 2. Để tìm được người như thế, nhà vua đã phát cho mỗi người dân một thúng thóc giống đã được luộc kĩ và giao hẹn: ai thu được nhiều thóc sẽ được truyền ngôi báu, ai không có thóc nộp sẽ bị trừng phạt.
    Câu 3. Khác với mọi người, chú bé Chôm đã dũng cảm nói lên sự thật, không sợ bị nhà vua trừng phạt.
    Câu 4. Người trung thực là người đáng quý vì họ bao giờ cũng nói thật, không vì lợi ích của mình và nói dối làm hỏng việc chung. Người trung thực sẽ thích nghe nói thật, dám bảo vệ sự thật, bảo vệ người tốt, do đó sẽ làm được nhiều điều ích nước lợi dân.
    Nội dung: Ca ngợi chú bé Chôm trung thực, dũng cảm, dám nói lên sự thật.
     
  2. Tác giả: LTTK CTV
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪
    1. Kể lại truyện cổ tích "Những hạt thóc giống" truyện dân gian Khơ-me bằng ngôn ngữ của riêng em.
    Ngày xưa có một ông vua tuổi đã cao mà không có con. Vua muốn tìm một người tài đức để truyền ngôi.
    Bữa nọ, vua ra lệnh mở kho thóc phát cho mỗi thần dân một đấu thóc giống và giao hẹn: "Ai nộp được nhiều thóc nhất sẽ được truyền ngôi báu; ai không có thóc nộp sẽ bị trừng phạt!".
    Vụ mùa năm ấy bội thu. Các thần dân trong Vương quốc nô nức chở thóc về Kinh thành. Chỉ có một chú bé tên là Chôm đến với hai bàn tay không. Quỳ xuống trước mặt vua, Chôm kính cẩn tâu:
    - Muôn tâu Đức Vua! Con xin chịu tội vì thóc giống Bộ hạ ban cho, con đã gieo nhưng không mọc mầm!
    Mọi người đều sững sờ. Nhưng nhà vua thì mỉm cười đỡ chú bé đứng đậy và nói: "Thóc phát ra đã bị luộc cả rồi, làm sao mà gieo thành mạ được. Những gánh thóc, xe thóc kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta!..."
    Nhìn một lượt khắp các bá quan văn võ và ngàn vạn thần dân có mặt, nhà vua phán truyền:
    - Trung thực là đức tính quý báu nhất của con người. Chôm vừa trung thực vừa dũng cảm, rất xứng đáng được ta truyền ngôi báu.
    Chôm được làm vua và nổi tiếng là vị vua hiền minh của Vương quốc.
    2. Hãy trả lời các câu hỏi sau:
    a. Nhà vua muốn chọn người như thế nào để truyền ngôi báu?
    b. Nhà vua làm cách nào để tìm được người trung thực?
    c. Hành động của chú bé Chôm có gì khác mọi người?
    d. Theo em, vì sao trung thực là một phẩm chất đáng quý?
    e. Ý nghĩa của truyện "Những hạt thóc giống" là gì?
    BÀI LÀM
    a. Nhà vua muốn chọn người trung thực để truyền ngôi báu.
    b. Nhà vua đã phát thóc giống, một thứ thóc đã được bí mật luộc kĩ rồi, với lời giao hẹn: "Ai nộp được nhiều thóc nhất sẽ được nối ngôi; ai không có thóc nộp sẽ bị trừng phạt!". Các thần dân sợ bị chém đầu mà phải chở thóc về thành. Cũng có kẻ muốn giành được ngôi báu nên chở thật nhiều thóc đến nộp nhà vua. Tất cả đều không trung thực!
    c. Hành động của chú bé Chôm có 2 điểm khác hẳn mọi người. Một là trung thực: thóc giống lĩnh về, gieo không lên mạ...nên không có lúa nộp vua, Chôm chỉ đến với bàn tay không. Hai là rất dũng cảm: Chôm sẵn sàng chịu vì không có thóc nộp cho vua.
    d. Trung thực là một phẩm chất đáng quý. Người trung thực sống thật không lừa dối ai bao giờ, không lừa dối ngay cả bản thân mình nữa. Sống thực " thực tình, sống chân thật sẽ làm cho mọi quan hệ gia đình, xã hội được trong sạch tốt đẹp. Vì thế dân gian mới có câu tục ngữ: "Thật thà là cha mách qué".
    e. Ý nghĩa: Truyện "Những hạt thóc giống" đề cao đức tính trung thực ngợi những con người trung thực trong cuộc đời.
     
  3. Tác giả: LTTK CTV
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪
    ĐỀ BÀI
    Kể lại bài Những hạt thóc giống theo lời của nhà vua.
    * Tham khảo cách kể dưới đây:
    Gần suốt cuộc đời, ta trị vì trên ngôi báu. Nay tuổi tác đã cao, ta muốn tìm một người trung thực để thay ta dẫn dắt muôn dân. Một hôm, ta bỗng nảy ra một kế, liền sai các quan bí mật luộc kĩ thóc giống, rồi ban lệnh phát cho mỗi người dân một thúng đem về gieo trồng và giao hẹn: Nếu ai thu được nhiều thóc nhất sẽ được ta truyền cho ngôi báu. Ai không có thóc nộp sẽ bị trừng phạt.
    Đến vụ thu hoạch, mọi người nô nức chở thóc về kinh thành nộp cho ta. Riêng có một chú bé không có hạt thóc nào lo lắng đến trước mặt ta cúi đầu, quỳ tâu:
    - Tâu Bệ hạ! Con không làm sao cho thóc giống nảy mầm được ạ!
    Mọi người sững sờ, lo lắng trước lời tâu của chú bé. Nhưng ta đã đỡ chú bé đứng dậy và hỏi xem có ai cũng để chết thóc giống không. Không ai trả lời. Lúc ấy, ta mới ôn tồn nói:
    - Trước khi phát thóc giống, ta đã ngầm cho luộc kĩ rồi. Lẽ nào thóc ấy còn mọc được? Những xe thóc đầy ắp kia đâu phải thu được từ thóc giống của ta?!
    Không khí im lặng, căng thẳng bao trùm khắp sân rồng. Ta tuyên bố:
    - Trung thực là đức tính quý nhất của con người. Kể từ hôm nay, ta sẽ truyền ngôi cho chú bé trung thực và dũng cảm này. Sự lựa chọn của ta là đúng đắn.
    Sau này, chú bé ấy đã trỏ thành một ông vua hiền minh, được dân chúng hết lời ca ngợi.