Thiên Thần Bay Qua Mộ Con - Valerie Wilson Wesley

  1. Tác giả: LTTK CTV07
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪


    – Phải em không, Tamara? – Giọng người phía đầu dây hỏi tôi. Tôi nhận ra anh ta ngay lập tức, nhưng không trả lời. DeWayne Curtis là người cuối cùng mà tôi muốn nói chuyện vào sáng chủ nhật hôm nay, nhất là khi tôi vẫn chưa ra khỏi giường. – Phải em không? – Anh ta hỏi lần nữa. – Còn ai vào đây nữa? Anh đã chọn số của tôi, đúng không? – Cuối cùng tôi lên tiếng. – Anh phải nói chuyện với em, Tamara. Việc gấp lắm. Anh đang đứng trong ca–bin điện thoại bên dưới đường Parkway. – Cái gì?! – Tôi kinh hãi thét vào ống nghe và nhỏm người ra khỏi gối. Việc DeWayne Curtis vẫn nghiễm nhiên cho rằng tôi luôn phải chạy theo những nhu cầu của anh ta khiến tôi nổi điên. Trước đây 15 năm trời, khi tôi quen và cưới người đàn ông đó, tôi còn trẻ và còn đủ ngu để nhầm lẫn tính tự kỷ cao ngạo của anh ta là bản lĩnh. Giờ thì tôi đã thông minh hơn và đừng hòng. – Anh muốn gì? – Tôi hỏi, không thèm giữ lịch sự. Cậu con trai Jamal của chúng tôi ở trong phòng riêng, chắc vẫn đang ngủ, vậy là tôi không cần phải che giấu tình cảm thực của mình. Tôi có thể nói chuyện với DeWayne theo đúng cái kiểu mà tôi thích. – Anh muốn gì thì nói ra, bằng không để cho tôi được yên. – Suy nghĩ của tôi lúc này rất muốn với tới một điếu thuốc lá nằm trong ngăn kéo bàn trang điểm, nơi ngày trước chúng thường nằm, mặc dù tôi đã cai được cả nửa năm nay. Tất cả chỉ vì DeWayne. – Anh phải nói chuyện với em, – anh ta nhắc lại, lần này khẩn thiết hơn. – Vừa có chuyện xảy ra, anh phải nói chuyện với ai đó. Anh phải lên chỗ em, Tammy. Ra thế, giờ tôi lại là Tammy, tôi nghĩ thầm. Vậy là chuyện quan trọng thật. Anh ta không gọi tôi là Tammy kể từ khi tôi bỏ ra đi. Tôi im lặng một lúc lâu để cho anh ta đợi. Trời ngoài kia đang mưa. Chưa mở mắt ra nhưng tôi đã nghe thấy tiếng những giọt nước gõ vào ô kính cửa sổ áp mái, khuôn cửa sổ mà tôi vừa cho xây thêm vào mùa hè năm ngoái. Không hiểu tại sao tôi thấy vui với ý nghĩ là DeWayne Curtis đang đợi ở ngoài mưa kia, chờ tôi quyết định. Thật ra mà nói, buổi sáng hôm nay tôi chẳng muốn làm gì cả, ngoại trừ việc nằm dài trên giường hưởng thụ sự ấm áp và thích thú cân nhắc xem có nên tự thưởng một bình cà–phê Blue–Mountain, thứ mà tôi đã mang về từ Negril sau đợt nghỉ hè đáng giá hàng năm, hay tôi muốn chống chọi với cơn thèm caffein và chỉ đun một tách trà Red–Zinger.

    04.jpg

    ✪ ✪ ✪ ✪ ✪