Thuở Mơ Làm Văn Sĩ - Nguyễn Thụy Long

  1. Tác giả: LTTK CTV07
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪


    Trong xã hội Viêt Nam ta, kẻ sĩ bao giờ cũng được quý trọng. Cụ Nguyễn Công Trứ đã từng phán trong bài “Kẻ sĩ”: Tước hữu ngũ sĩ cư kỳ liệt Dân hữu tứ sĩ vi chi tiên Và trong văn chương bình dân ta cũng có câu: “Nhất sĩ nhì nông, hết gạo chạy rông, nhất nông nhì sĩ” Vì thế mà cứ nghề nào mà ta có thể dùng chữ sĩ để chỉ định, là cứ y như nghề đó là nghề “ăn tiền”, là một nghề được trọng vọng, được mến chuộng, ví dụ như bác sĩ, nha sĩ, nghệ sĩ và văn sĩ vv…trừ ra khất sĩ “ăn tiền” thì có nhưng giàu thì không. Ai cũng muốn mang vào mình một chữ “sĩ”, thậm chí có người đã sở hữu một chư õ”sĩ” to tổ bố, được bàn dân thiên hạ trọng nễ vì tài, vì tiền rừng bạc biển thế mà cũng còn muốn kiếm thêm một chữ “sĩ ” nữa cho đời nghe danh biết tiếng. Do đó mà ta thấy một số các ông bà bác sĩ, nha sĩ cũng chịu khó quên ông thần Hippocrate trong những lúc nhàn rỗi để miệt mài với văn chương, chữ nghĩa, quẳng kéo, quẳng dao, tháo bỏ ống nghe (Stethoscope), cầm bút hay bấm keyboard múa vài đường, viết dăm ba truyện ngắn, một vài truyện dài cỡ trung hay lên sân khấu đưa một đường giới thiệu chương trình ca nhạc để nếu cần thì trên “business card” bên cạnh chữ bác sĩ, nha sĩ, có thể viết thêm mấy chữ: “kiêm văn sĩ hay nghệ sĩ”. Tưởng chẳng là một điều khoái lắm ru! À thì ra nghề viết văn cũng lắm hấp dẫn, chả thế mà Nguyễn Thụy Long đã mơ làm văn sĩ ngay từ lúc còn ở lứa tuổi choai choai, bị ông chú nghiêm khắc dùng chổi lông gà, không thương xót, phết vào mông 10 cái tét da để rồi cô em họ xót thương muốn đi “cứu thương bằng cách đề nghị xát muối vào vết thương văn nghệ” của tác giả hồi ký “Thuở mơ làm văn sĩ”.

    [​IMG]

    ✪ ✪ ✪ ✪ ✪