Vạn sự trên đời đến rồi đi như lẽ tự nhiên, được và mất cuối cùng cũng tựa như mây khói. Chỉ khi con người hiểu và chấp nhận lẽ đó thì mới tránh...
Đối diện với hoàn cảnh, chấp nhận thực tại, sống thuận theo tự nhiên, thì lòng người mới có thể ung dung tự tại, tinh thần mới có thể thảnh thơi....