Tóm tắt lý thuyết 1. Vương quốc Cam pu chia (Vương quốc Campuchia ở thế kỉ XVII) Là một trong những nước có lịch sử lâu đời và phát triển nhất ở Đông nam Á. Tộc người Khơ me (thuộc nhóm Môn c ), sống ở phía bắc Campuchia, giỏi săn bắn, đào ao, đắp hồ trữ nước, biết khắc chữ Phạn ảnh hưởng văn hóa Ấn Độ. Từ thế kỉ VI đến VIII lập nước Chân Lạp. Thế kỷ IX đến XV là thời kỳ phát triển của vương quốc Campuchia (Ăng co huy hoàng): Nông nghiệp, lâm nghiệp và ngư nghiệp, thủ công nghiệp phát triển. Mở rộng lãnh thổ về phía đông: tiến đánh Champa, trung và hạ lưu sông Mê nam (Thái Lan), trung lưu sông Mê Công (Lào), tiến đến bắc bán đảo Mã Lai Kinh đô Ăng co với đền tháp đồ xộ như Angcovát, AngcoThom. Cuối thế kỷ XIII suy yếu, sau 5 lần bị người Thái xâm, năm 1432 người Khơ-me bỏ kinh đô Ang-co, lui về phía cư trú nam Biển Hồ (Phnôm Pênh). Năm 1863 bị Pháp xâm lược. Văn hóa: rất độc đáo Có chữ viết riêng từ chữ Phạn. Văn học dân gian và văn học viết phản ảnh tình cảm của con người đối với thiên nhiên, con người. Kiến trúc Hin-đu giáo và kiến trúc Phật giáo: quần thể Ang-co Vát và Ang-co Thom. 2. Vương quốc Lào Người Lào Thơng tạo ra chum đá (cánh đồng Chum ở Xiêng Khoảng). Thế kỷ XIII người Thái di cư đến gọi là người Lào Lùm Năm 1353 Pha Ngừm lập nước Lan Xang - Triệu Voi Vua -Lan Xang (XV – XVII): chia đất nước thành các mường; xây dựng quân đội; quan hệ hòa hiếu với các nước láng giềng. Cương quyết chống xâm lược Miến Điện. Thế kỷ XVIII Lang Xang suy yếu bị Xiêm chiếm (khởi nghĩa của Chậu A Nụ chống Xiêm năm 1827). Thế kỷ XIX là thuộc địa của Pháp. Người Lào thích ca hát Thế kỷ XIII, đạo phật truyền vào theo một dòng mới. Kiến trúc có Thát Luổng.