Trong bài viết này: Đánh giá Tình hình, Nhận biết Dấu hiệu của Bệnh Trầm cảm, Khắc phục Trầm cảm Cũng giống như con người, mèo có thể mắc phải hội chứng trầm cảm. Nguyên nhân có thể do nhiều yếu tố, từ việc chuyển đến nhà mới cho đến việc mất đi người bạn thân thiết. Hội chứng trầm cảm rất khó nhận biết do sự thay đổi hành vi đôi khi không khác bình thường là mấy. Tuy nhiên, bạn có thể theo dõi để nhận biết dấu hiệu trầm cảm ở mèo và có động thái can thiệp phù hợp. Phương pháp 1: Đánh giá Tình hình 1. Đưa mèo đến bác sĩ thú y. Nếu nhận thấy hành vi của mèo thay đổi, bạn nên liên hệ với bác sĩ thú y nhằm đảm bảo rằng mèo không gặp phải vấn đề bệnh tật gây nên chứng trầm cảm cần phải điều trị đặc biệt. Trao đổi với bác sĩ thú y về những thay đổi mà bạn phát hiện được ở mèo, như các thay đổi trong thói quen ăn uống, ngủ nghỉ và tính nết. Bác sĩ thú y sẽ tiến hành kiểm tra thể chất đều đặn, nghe nhịp tim, kiểm tra mắt và tai, cũng như đo nhiệt độ cơ thể. Dựa trên những thay đổi hành vi mà bạn cung cấp, nếu bác sĩ thấy cần thiết sẽ tiến hành xét nghiệm máu, chụp x-quang hoặc một số xét nghiệm khác. Một số kết quả xét nghiệm sẽ có ngay lập tức nhưng số khác cần vài ngày mới có kết quả. Nếu bác sĩ không phát hiện thấy mèo có các vấn đề sức khỏe, có thể nó đã mắc phải hội chứng trầm cảm. 2. Lưu ý bất kỳ thay đổi gần đây. Hội chứng trầm cảm ở mèo thường liên quan đến một số yếu tố. Bạn cần xem xét tình hình hiện tại cũng như phát hiện bất kỳ thay đổi lớn gần đây dẫn đến tình trạng trầm cảm ở mèo. Dạo gần đây bạn có chuyển nhà không? Sự thay đổi về chỗ ở là một trong những nguyên nhân chính gây nên hội chứng trầm cảm ở mèo. Nhiều con mèo gặp phải trở ngại trong việc chuyển đổi nhà ở và có thể rơi vào trạng thái trầm cảm tạm thời trong quá trình thích ứng với môi trường mới.[1] Gần đây có ai hoặc vật nuôi nào mất hay không? Cho dù là người hay động vật, thì mèo vẫn bị ảnh hưởng bởi sự mất mát. Chúng không thấu hiểu cái chết như người, nhưng vẫn nhận ra sự vắng mặt của một người hay một con vật nào đó khiến chúng trở nên trầm cảm.[2] Dạo này bạn khá bận rộn? Có thể là do công việc, quan hệ xã hội, hay mối quan hệ yêu đương mới khiến bạn dành ít thời gian hơn cho mèo. Điều này rất dễ làm cho chúng bị trầm cảm. Loài mèo nói chung, đặc biệt là các giống như mèo xiêm, là sinh vật hòa đồng và sẽ bị trầm cảm nếu chúng cảm thấy như thể bị bỏ rơi.[3] 3. Lưu ý về thời gian trong năm. Trầm cảm theo mùa (SAD) không chỉ xảy ra ở người mà mèo có thể bị ảnh hưởng vào một thời gian nhất định trong năm, và chúng có thể trở nên trầm cảm trong những tháng mùa đông. Mùa đông thường có ngày ngắn với lượng ánh sáng mặt trời ít. Sự thiếu hụt ánh nắng có thể gây nên hội chứng trầm cảm ở mèo, khiến chúng thay đổi hành vi. Nếu mèo thay đổi tính nết trong một mùa nhất định, có thể chúng mắc phải tình trạng trầm cảm theo mùa.[4] Ánh sáng mặt trời có tác động đến mức melatonin và serotonin. Nếu thiếu hụt hai chất này, con người cũng như mèo đều có thể cảm thấy mệt mỏi, lo lâu, và buồn phiền. Mèo sống ngoài trời đặc biệt dễ mắc phải hội chứng trầm cảm vào mùa đông vì chúng dành toàn bộ thời gian ở ngoài thiên nhiên.[5]
Phương pháp 2: Nhận biết Dấu hiệu của Bệnh Trầm cảm 1. Quan sát thói quen ngủ của mèo. Mèo rất thích ngủ. Trên thực tế, loài mèo thường ngủ 16 tiếng mỗi ngày. Tuy nhiên, nếu chúng ngủ nhiều hơn bình thường thì có thể đây là dấu hiệu của bệnh trầm cảm. Mèo thường xuyên đi ngủ, cho nên rất khó nhận ra bao lâu là quá nhiều. Dẫu vậy, bạn nên xác định thời điểm khi nào chúng thức dậy và đi ngủ. Dùng căn cứ này để quan sát thói quen ngủ của mèo.[6] Nếu mèo luôn thức dậy để chào đón bạn vào buổi sáng nhưng đột nhiên lại ngủ nướng trên tủ bếp, có thể chúng đã bị trầm cảm. Bạn cũng cần lưu ý trường hợp mèo hay thức dậy sau khi hoạt động, và giờ chúng lại đang ngủ trên ghế.[7] Quan sát dấu hiệu sụt giảm năng lượng. Khi mèo đang thức, trông chúng có thẫn thờ hay không? Một số con mèo có bản tính lười biếng tự nhiên, nhưng nếu bạn thấy mèo thường ngày hay chạy nhảy và hiếu động nhưng nay lại nằm dài trên nệm cả ngày, thì chúng có thể mắc phải hội chứng trầm cảm.[8] 2. Lắng nghe tiếng kêu của mèo với tần suất cao. Mèo thường phát ra nhiều loại âm thanh, từ tiếng kêu xì xì cho đến rừ rừ hoặc meo meo. Khi chúng kêu nhiều hơn bình thường, có thể đây là dấu hiệu của bệnh trầm cảm. Mèo bị trầm cảm thường kêu thét lên, ngao ngao, hoặc xì xì để phản ứng lại tác nhân kích thích hoặc phát ra âm thanh ngẫu nhiên trong ngày. Có thể chúng đang cố nói cho chúng ta biết có điều gì đó không ổn.[9] Mỗi con mèo có lượng thời gian ngủ khác nhau, và thời gian bao lâu là bình thường hay không bình thường tùy thuộc vào sự xem xét của bạn. Nếu mèo thường hay kêu to để thông báo sự hiện diện hay muốn được chú ý, bạn không cần phải lo lắng về việc chúng thường xuyên phát ra âm thanh. Tuy nhiên, nếu mèo thường ngày khá trầm tĩnh nhưng hôm nay lại đánh thức bạn dậy trong đêm bằng tiếng kêu thét, chúng có thể đang diễn tả tâm trạng không vui của mình. Hiện tượng mèo kêu quá nhiều có thể là do người bạn gần gũi của chúng đã mất. Mèo kêu lên để cố gắng giúp người bạn đó tìm được chúng.[10] 3. Quan sát thói quen ăn uống của mèo. Mèo bị bệnh trầm cảm có thể ăn nhiều hơn hoặc ít đi nhằm chống lại sự buồn phiền. Bạn nên lưu ý lượng thức ăn mèo ăn vào. Biếng ăn là một trong những hậu quả do trầm cảm gây nên ở người lẫn động vật. Mèo của bạn có thể không thèm ăn và bạn sẽ nhận thấy rằng khi đến bữa chúng không chịu ăn và không hề đụng đến thực phẩm khô hoặc ướt để sẵn. Khi thói quen ăn uống thay đổi, mèo có thể bị sụt cân.[11] Ngược lại, có một số con lại ăn nhiều khi bị trầm cảm. Tuy trường hợp như vậy khá hiếm nhưng vẫn có thể xảy ra. Nếu bạn nhận thấy mèo đòi ăn nhiều, đặc biệt là tăng cân, thì đây cũng là dấu hiệu của trầm cảm.[12] 4. Kiểm tra lông mèo. Khi bị trầm cảm, mèo không còn thói quen tự chải chuốt hoặc liếm lông quá nhiều. Hiện tượng này có thể nhận thấy rõ ràng. Nếu bộ lông mèo xỉn màu và bết dính, có lẽ là mèo không tự liếm lông nữa. Ngoài ra bạn cũng có thể nhận thấy chúng ít khi chải chuốt. Ví dụ như khi mèo hay tự làm sạch ở giữa phòng khách sau khi ăn tối, nhưng lại đột nhiên từ bỏ thói quen này, thì đây có thể là dấu hiệu của hội chứng trầm cảm.[13] Một số con khác lại liếm lông quá mức để kiềm chế lo âu do trầm cảm. Bạn sẽ thấy chúng tự chải chuốt trong thời gian dài. Ngoài ra một số chỗ sẽ bị rụng hói lông hoặc nổi mẩn ngứa do liếm quá nhiều.[14] 5. Lưu ý tần suất ẩn nấp của mèo. Mèo là loài động vật hòa đồng, nhưng lại muốn có những lúc được ở một mình. Chúng thường thích nấp ở vị trí cố định nào đó, chẳng hạn như ngăn đựng quần áo hoặc tủ đồ, nhưng việc ẩn nấp trong thời gian dài có thể là dấu hiệu của bệnh trầm cảm. Khi bị trầm cảm, mèo sẽ nấp ở chỗ khó tìm kiếm. Thay vì chui xuống gầm tủ, chúng có thể đào bới và nấp vào góc phòng để không bị phát hiện.[15] Như đã đề cập ở trên, chỉ có bạn mới xác định được điều gì là bình thường đối với mèo. Một số con thích ẩn nấp nhiều hơn con khác, nhưng nếu mèo hay ở trong phòng khách suốt cả buổi chiều và hôm nay đột nhiên biến đi mất, có thể chúng đã mắc bệnh trầm cảm.[16] 6. Quan sát khay vệ sinh. Đây là món đồ có thể cho thấy dấu hiệu căng thẳng, một triệu chứng của trầm cảm ở mèo. Hiểu rõ sự khác nhau giữa hành động dùng nước tiểu để đánh dấu và đi tiểu. Đánh dấu bằng nước tiểu là một hình thức của đánh dấu lãnh thổ và thường không phải triệu chứng của bệnh trầm cảm ở mèo. Nước tiểu thường xuất hiện trên đồ vật có hình trụ đứng, có mùi hăng, và thường là của mèo đực. Nếu mèo đang dùng nước tiểu để đánh dấu lãnh thổ, có thể là vì chúng cảm thấy lãnh thổ bị xâm phạm và không phải do trầm cảm gây nên. Tuy nhiên, áp lực giữa mèo và thú cưng khác có thể gây nên cảm giác lo lâu, căng thẳng, và trầm cảm. Bạn nên giải quyết toàn bộ tranh chấp lãnh thổ trước khi vấn đề sức khỏe tinh thần có thể nảy sinh. Nếu bạn phát hiện nước tiểu hoặc phân nằm rải rác quanh nhà, đây có thể là dấu hiệu của bệnh trầm cảm ở mèo. Chúng đi bậy ngoài khay vệ sinh có thể là do không thích kích cỡ, hình dạng, loại cát và khay bẩn. Nếu khay vệ sinh sạch sẽ, và gần đây bạn không thay đổi khay thì việc đi tiểu có thể liên quan đến chứng trầm cảm.[17]