Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương (Sóng – Xuân Quỳnh – Ngữ văn 12, tập 1 – NXB Giáo dục, 2014) I. Mở bài: Giới thiệu tác giả Xuân Quỳnh và bài thơ Sóng II. Thân bài: * Cảm nhận vẻ đẹp tâm hồn của cô gái trong tình yêu qua đoạn thơ – Nỗi nhớ trong tình yêu: da diết, mãnh liệt, thường trực suốt đêm ngày. – Không gian của nỗi nỗi nhớ thể hiện ở sự tương phản dọc “dưới – trên” ->lòng đại dương thăm thẳm khôn cùng. – Thời gian của nỗi nhớ trong tình yêu phá vỡ mọi giới hạn, thống trị cả tiềm thức, giấc mơ. – Tình yêu gắn liền với sự thủy chung: Với Xuân Quỳnh, không gian không chỉ có phương Bắc – Nam mà còn có “phương anh”, không gian của tình yêu, của tương tư. * Nghệ thuật: + Thể thơ 5 chữ, nhịp điệu thơ đa dạng, linh hoạt tạo âm hưởng của những con sóng. + Cấu trúc thơ đan xen giữa hình tượng sóng – bờ, anh – em tạo nét đặc sắc cho bài thơ và góp phần thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ trong tình yêu: thiết tha, nồng nàn, thủy chung, vượt lên giới hạn của đời người. III. Kết bài: – Đánh giá: Đoạn thơ thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ trong tình yêu. Sóng xứng đáng là một trong những bài thơ hay nhất của nữ thi sĩ và của thơ tình hiện đại Việt Nam