I. Mở bài: Giới thiệu tác giả Tô Hoài, trích đoạn tác phẩm Vợ chồng A Phủ II. Thân bài: * Cảm nhận về sức sống tiềm tàng, sức phản kháng mạnh mẽ của nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ. – Hoàn cảnh: Những đêm mùa đông trên núi cao dài và buồn, Mị lầm lũi, cô độc. Nhìn A Phủ bị trói đứng, Mị vẫn thản nhiên, vô cảm. – Sự trỗi dậy của sức sống tiềm tàng và hành động phản kháng mạnh mẽ: + Một đêm, khi thấy “một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen lại của A Phủ”, Mị thức tỉnh, ý thức phản kháng nhen nhóm trong suy nghĩ của Mị: Mị nhớ đến cảnh mình bị trói, cảnh người đàn bà bị trói đến chết trong quên lãng, Mị nhận ra tội ác của cha con thống lý. Mị nghĩ đến thân phận “làm ma nhà thống lý” và sự nghịch lý đối với A Phủ. Mị nghĩ đến cái chết của A Phủ và quyết định cứu A Phủ. + Hành động phán kháng mạnh mẽ, quyết liệt: Mị rón rén mà quyết liệt cắt dây trói cứu A Phủ. Mị chợt nhận ra “Ở đây thì chết mất” và chạy theo A Phủ, cùng A Phủ thoát khỏi kiếp nô lệ ở nhà thống lý, đến với cuộc sống tự do. – Nghệ thuật: Nghệ thuật tạo tình huống, miêu tả tâm lý nhân vật, nghệ thuật trần thuật nửa trực tiếp. * Tư tưởng nhân đạo của nhà văn: – Thấu hiểu, đồng cảm trước số phận đau khổ của người lao động. – Lên án thế lực thống trị chà đạp quyền sống con người. – Đề cao sức sống tiềm tàng, mãnh liệt và ý thức phản kháng mạnh mẽ; thấy được khả năng cách mạng và khát vọng hướng đến cuộc sống tự do của người lao động bị áp bức. III. Kết bài: + Sức sống tiềm tàng, ý thức phản kháng mạnh mẽ của Mị thể hiện khát vọng sống và khả năng cách mạng ở người lao động. Đây là điều kiện cần để họ thức tỉnh, đến với cách mạng, tham gia đấu tranh giành lấy tự do. + Thể hiện rõ cảm hứng sáng tác, tư tưởng nhân đạo; tài năng nghệ thuật của nhà văn.