Chuyện của mùa đông - Hamlet Trương

  1. Tác giả: LTTK CTV07
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong.png

    Thanh xuân là một quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc ấy chúng ta không biết câu trả lời là gì, chúng ta không biết bản thân thật sự muốn cái gì, ai thực lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh ở đâu đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt khi ít khi nhiều. Thế là mùa đông năm ấy, cả thế giới chỉ còn lại chia li và từ biệt.
    Mùa đông - mùa của những hơi ấm mong chờ, những cái nắm tay bỏ ngõ. Mùa đông lạnh để lòng người xích lại gần nhau. Mùa đông lạnh cũng để thử thách những trái tim ấm nóng biết yêu thương, biết vỗ về. Mùa của thương nhớ và cả nuối tiếc khi một năm nữa lại dần qua. Chúng ta đã đi qua thêm được bao nhiêu chặng đường dài, có những người đã gần và đã xa, đã đến và đã đi, đã nồng ấm và đã lạnh lẽo. Và còn là cả mùa của hy vọng, vì tôi biết rằng trong mùa đông có cả mùa xuân đang chuẩn bị nảy mầm, vì những người yêu nhau, sớm hay muộn gì rồi cũng về với nhau như trong lời một câu hát cũ:

    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-02.png

    Gửi em mùa đông,
    Tác giả: Lưu Quang Vũ
    "Có lẽ bởi lòng nhiều tan vỡ quá
    Gặp em rồi tôi vẫn chẳng dám tin.
    Sớm mùa đông tôi ra phố tìm em
    Vẫn không hiểu vì sao em đã đến
    Tôi mong em từ ngày thơ xa lắc
    Tôi tìm em trong bao trang sách đọc
    Tôi đợi em trên mọi ngã ba đường
    Tôi gọi em khản giọng những đêm sương
    Tôi lầm lạc ngỡ em không có thực
    Em thưở ấy nơi nào em có biết
    Sao ngày xưa ta chẳng đến cùng nhau
    Phút bàng hoàng nhớ hết mọi buồn đau
    Tôi khóc trên tay em lặng lẽ
    Tôi sợ lắm mùa đông sương buốt thế
    Em có là mãi mãi để tôi yêu"...
    Một người bạn có tên là Chuyện của Cáo đã chia sẻ câu chuyện mùa đông trên Tâm An như thế này:
    "Hôm qua gió mùa về bất chợt. Đi bên cạnh cầm tay em, anh tự nhủ: Mùa đông này mình sẽ nắm tay nhau, gói một bàn tay vào một bàn tay, tựa một bờ vai vào một bờ vai, để một đôi môi và một đôi môi khác rồi cuốn lấy nhau. Tay em nhỏ, mềm và dễ lạnh, tay anh lớn, thô và ấm áp. Em chưa đầy mét sáu, anh hơn mét tám mươi. Em vui tươi thích gợi chuyện rồi vờ dỗi hờn, anh trầm lặng chỉ muốn tựa đầu vào vai em. Em thì trẻ còn anh thì đã già. Thế quái nào chúng mình lại tìm đến nhau, anh không biết mà cũng không cần biết. Mình yêu nhau vì những điều nhỏ nhặt, vì nhận ra nhau phía sau lớp vỏ bọc hàng ngày. Vì vòng tay anh êm đềm ôm em ngủ. Vì hủ bảo bối chanh đào mật ong, mà không, yêu em đơn giản chỉ vì yêu thôi. Em có thấy lạ không, cái cách mà một người không lâu trước đó còn chưa từng gặp mặt, rồi bỗng nhiên trở thành cả thế giới của anh. Thì thôi ta hãy ở với nhau qua những ngày gió lạnh, trên tường có những ô cửa xanh và chiều mây về rất trắng".


    Rẽ trái rẽ phải - Cơ Mễ - Trang Hạ dịch
    Mùa đông năm ấy đặc biệt giá lạnh, cả thành phố chìm trong biển mưa phùn, trong màng không khí mờ mịt, không ánh mặt trời, thường có một nỗi buồn tiếc mơ hồ xâm chiếm trong lòng những người khách bộ hành, đi dưới những hàng cây khẳng khiu dọc phố. Ngày mùng sáu tháng mười, trời hửng nắng,
    cô sống trong một căn phòng trên một tòa chung cư cũ kỹ phía ngoại ô thành phố. Mỗi khi ra phố, bất kể đi đâu, cô vẫn giữ thói quen ra đến cửa liền rẽ trái. Anh sống trong một căn phòng trên một tòa chung cư cũ kỹ phía ngoại ô thành phố. Mỗi khi ra phố, bất kể đi đâu, anh cũng giữ thói quen ra đến cửa liền rẽ phải.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười lăm tháng mười:
    Mặt trời bị che lấp sau những đám mây chất ngất, ánh sáng trong những căn phòng cũng chập chờn. Họ từ trước đến nay chưa từng gặp nhau.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi tám tháng mười:
    Trời hửng nắng, dạo gần đây anh sống chật giật. Đôi khi, buổi tối anh đến những quán ăn thượng lưu trong thành phố kéo đàn, kiếm thêm chút ít thu nhập.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày bảy tháng mười một:
    Trời u ám ẩm ướt, có một nỗi buồn nhẹ nhàng len tới như mỗi khi mùa đông quay trở lại. Những lúc không luyện đàn, anh thích lang thang ngoài phố
    lượn qua công viên thành phố chơi cùng đàn bồ câu, có khi lại ngồi đó cả chiều.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười một tháng mười một:
    Buổi chiều, gió bắt đầu trở từng cơn lạnh lùng. Có lần, anh cảm thấy tâm hồn rã rời, trống trải.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười chín tháng mười một:
    Mặt trời mùa đông ngã xuống những cái bóng thật dài, thật dài. Cô vẫn quen chân rẽ trái, anh vẫn quen chân rẽ phải. Họ chưa từng một lần gặp nhau trong đời.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi ba tháng mười một:
    Ngày thật ngắn chưa đến năm giờ chiều trời đã tối, cô đang dịch một tiểu thuyết buồn. Cuốn sách khiến cô cảm thấy thế giới xung quanh cô tràn một màu xám ảm đạm.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai tháng mười hai:
    Những đám mây đồ sộ chất ngất, vươn xa chậm chạp kéo tới bầu trời thành phố. Những khi không làm việc, cô thích vào thành phố tìm một quán cà phê, tản bộ trên phố nhìn dòng người qua lại hay ngồi xuống trò chuyện cùng một con mèo hoang trên một vỉa hè
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười tháng mười hai:
    Mặt trời ló ra, trong phòng đầy hơi nước, có khoảnh khắc cô đơn nhìn mình trong gương, cô hốt nhiên cảm nhận dư vị của cả một cõi người.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười bảy tháng mười hai:
    Trời hửng nắng, cô vẫn quen chân rẽ trái, anh vẫn quen chân rẽ phải, họ chưa từng gặp nhau trong đời.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi tháng mười hai:
    Hình như trời sắp mưa, họ cũng như hàng nghìn hàng vạn người trong thành phố ấy, cả đời sống bên nhau nhưng cả đời sẽ không bao giờ gặp được nhau.
    Nhưng cuộc đời cũng chẳng có bao nhiêu tình cờ, có một ngày hai đường thẳng song song đã cắt nhau.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi hai tháng mười hai:
    Mặt trời ngượng nghịu ló mặt ra, những đám mây đen dày đặc dấu mình trên đỉnh núi xa xa. Ngày hôm đó họ đã gặp bên đài phun nước giữa công viên. Họ giống như những người yêu đã thất lạc nhau nhiều năm trong đời. Mùa đông vì sao không còn buồn bã cô đơn, anh ở bên cô trong suốt một buổi chiều hạnh phúc và ngọt ngào. Lúc hoàng hôn, trời chợt đổ một cơn mưa dữ dội, họ vội vã ghi số điện thoại của nhau, rồi vội vàng chia tay trong cơn mưa. Anh theo thói quen và chạy bộ về bên phải, cô theo thói quen cũng vội vã chạy về bên trái. Cơn mưa làm hòa lạnh buốt và ướt đẫm, nhưng trái tim cả hai nóng bừng lên vì hạnh phúc. Đêm ấy, cả anh và cô đều thao thức. Mưa từng giọt, từng giọt rả rích rơi suốt đêm dài. Nhưng cuộc sống cũng ẩn giấu bao nhiêu những bất ngờ buồn rầu. Con diều gió ta từng nắm trong tay bỗng một hôm đứt dây giữa trời.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi ba tháng mười hai:
    Gió lạnh đột ngột tràn vào lòng thành phố, nhiệt độ buổi sáng tụt xuống rất thấp, những tờ giấy nhỏ bé ướt sũng ghi số điện thoại chiều mưa qua đã nhòe hết chữ.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi tư tháng mười:
    Mưa rơi không ngớt trong suốt đêm Giáng sinh, cô ở lỳ trong nhà vì sợ sẽ bỏ lỡ một cuộc điện thoại từ ... Anh chầm chậm nhìn nét chữ số nhòe nhoẹt mờ mịch với những cuộc gọi nhầm số bất tận. Tình yêu đang ở đâu, ơi nỗi cô đơn!


    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày ba mươi mốt tháng mười hai:
    Trời lạnh như cắt, giá rét quẩn quanh trong căn phòng. Mưa vẫn tiếp tục rơi rả rích, anh và cô đều thao thức đến rã rời trong những căn phòng. Từ trong radio vọng tới tiếng nói cười náo nức của đám đông tụ tập trên quảng trường trước tòa nhà thị chính đếm ngược theo từng giây còn lại của năm cũ. Thế là một năm nữa lại sắp qua đi.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày năm tháng một:
    Buổi chiều đưa tới từng cơn gió lạnh như châm vào da thịt, giá rét lại tràn về quanh đây
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười hai tháng một:
    Rồi cuối cùng trời cũng hửng lên, ánh mặt trời lấp ló nhưng nhiệt độ lại hạ xuống thấp. Thành phố thay đổi quá nhanh khiến con người phải kinh ngạc. Bồn phun nước trong công viên đã biến thành công trường xây dựng cầu vượt cao tốc.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày một tháng hai:
    Trời ấm lên dù còn đầy hơi giá, anh đầy hy vọng nhủ thầm có lẽ giống như một tình huống trong phim. Tại một góc ngoặt đầu phố hay trong một quán cà phê ngoài công viên, anh sẽ lại gặp được cô.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười bốn tháng hai:
    Đêm của lễ Tình nhân, những ngôi sao thưa thớt sáng trên trời đêm. Trên con phố lạnh lùng cô đơn, khi những bóng đèn nhiều màu móc quanh cành cây khô cuối phố vui vẻ sáng lên, cô đã không kìm được lòng mình mà bật khóc
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi lăm tháng hai:
    Những lớp mây mỏng tan, bao phủ bầu trời một màu xám mông lung như khói,
    cô vẫn quen chân rẽ trái, anh vẫn quên chân rẽ phải.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi tám tháng hai:
    Hoa đỗ quyên bên đường nở rộ, nghe nói trong núi hoa anh đào cũng đã mở cánh rồi. Ngày nối ngày lặng lẽ, họ chưa từng gặp lại nhau.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày chín tháng ba:
    Không khí tràn ngập hương thơm cỏ non, mùa xuân đã đến thật rồi. Họ vẫn đi về giữa dòng người lặng lẽ, nhớ vô cùng buổi chiều gặp gỡ ngắn ngủi song tràn ngập hạnh phúc ấy.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi ba tháng ba:
    Cuối ngày trời ấm hơn, buổi tối trăng lên trong veo giữa đám sao lấp lánh.
    Giữa thành phố vừa quen vừa lạ, anh và cô tìm kiếm vô giọng hình bóng vừa xa xôi vừa gần gũi của nhau.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày ba mươi tháng ba:
    Mùa mưa đã đến, những cơn mưa làm cô nhớ tới anh. Sao cô ấy có thể biến mất không dấu vết trong thành phố như thế.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười ba tháng tư:
    Mưa ngớt, xa xa chim bồ câu lượn vòng bay lên bầu trời thành phố. Anh cũng muốn bay được như đàn chim kia để tìm đến bên cô.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày chín tháng năm:
    Bầu trời hoàng hôn ửng màu cánh hoa hồng chuyển dần thành màu xanh thăm thẳm của ngọc bích, cô thích ngồi một mình trầm tư ở một góc thành phố trên cao.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi tháng bảy:
    Đêm sau cơn dông, ánh trăng vô cùng rạng rỡ. Thành phố như một mê cung khổng lồ, không nghe được tiếng gọi, không tìm ra phương hướng.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười chín tháng tám:
    Đêm trước cơn giông, những tầng mây trôi vùn vụt, họ oán trách thành phố với bầu không khí ngầu đục, những ngã đường vỡ vụn, những ngã tư đèn đỏ quá lâu, những chuyến xe bus hay bỏ bến
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày ba mươi mốt tháng tám:
    Chính ngọ, một chú ong mật bay lạc vào phòng anh, đập cánh mù quáng trước lớp cửa kính trong veo. Anh vẫn còn trong thành phố này chứ hay anh đã rời đi từ rất lâu.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày năm tháng chín:
    Trời ngột ngạt hơi nóng, trong người khó chịu và cùng trêu chọc một con mèo con lông vàng, cho cùng một con chó hoang ăn, cùng nghe một chú chim hót trong ánh bình minh mới rạng.

    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-03.jpg
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi bốn tháng chín:
    Buổi sáng có thêm một lớp sương mỏng, nghe nói lá phong trong núi đã đỏ rồi, họ nhìn ra cùng một khung trời ngoài cửa sổ chung cư, cùng ngửi một làn hương, cùng nghe thấy người hàng xóm tập chơi hoài một bản nhạc của Tchaikovsky.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày năm tháng mười:
    Không khí mát dịu, lá trong công viên dần nhuộm màu vàng rực. Anh và cô dạo qua cùng một con đường nhỏ trong công viên, cùng giẫm lên một lớp lá vàng khô giòn.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi sáu tháng mười:
    Gió thổi lá rụng tơi bời. Trong ký ức của anh và cô chỉ còn đọng lại hình ảnh mẫu giấy ướt nhẹp của buổi chiều mưa ấy và số điện thoại nhòe ướt.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày tám tháng mười một:
    Ngày có nắng, nắng cô đơn trên chiếc bánh sinh nhật trong phòng cô, in lên tường một cái bóng, màu tím chậm rãi đung đưa. Cô nghe thấy bên hàng xóm vẳng tới tiếng vĩ cầm đang chơi một bản nhạc rất buồn. Anh nhớ ra hình như hôm nay là sinh nhật cô, cây vĩ cầm trên tay anh nức nở khe khẽ. Ngoài cửa sổ là ánh trăng, không biết giờ em đang ở nơi nào.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày sáu tháng mười hai:
    Trời rét căm căm, họ ở gần nhau đến thế mà sao lại xa nhau vời vợi.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày mười bảy tháng mười hai:
    Là một ngày không thấy ánh mặt trời, không thấy trăng, không thấy tinh tú. Thành phố giống như một nhà tù khổng lồ, không tường bao quanh làm con người cảm thấy ngạt thở và rời rả. Anh quyết định du lịch đến một thành phố đầy nắng ấm. Cô theo thói quen ra khỏi cửa là lập tức rẽ trái, tản bộ lẳng lặng trên phố. Ở bến xe bus trên quảng trường trước khu chung cư anh bất chợt nhìn thấy, ở bến xe bus trên quảng trường trước khu chung cư cô cũng bất chợt nhìn thấy.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày hai mươi bốn tháng mười hai:
    Tuyết rơi dày đặc, tuyến xe bus đi về bên phía tiếng hát Giáng sinh an lành đang vọng tới nhưng hai hành khách ở lại.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày ba mươi mốt tháng mười hai:
    Tuyết ngừng rơi, trời ấm, trên quảng trường trước tòa thị chính người ta chen chúc trong biển người điên cuồng vui sướng, hồ reo đếm theo từng giây đổ ngược của năm cũ cho đến không giờ không phút không không giây, người ta ôm chặt nhau trong giây phút hạnh phúc của một mùa xuân mới.
    luyen-thi-thu-khoa-vn-Chuyen-cua-mua-dong-Hamlet-Truong-01.jpg Ngày sáu tháng ba:
    Trời hanh nắng, mây lơ đãng trên tầng không, hai căn phòng cô đơn trên khu chung cư cũ kỹ ở ngoại được mở sang nhau, mây bay trên những bức tường hoa
    và cuối cùng mùa xuân rồi sang.

    Theo LTTK Education tổng hợp