Hậu quả khôn lường của hành vi nói dối, làm giả trong xã hội Nói dối, làm giả gây ra những hậu quả nặng nề đối với xã hội Đôi khi những lời nói dối không phải lúc nào cũng xấu. Có khi nó hỗ trợ cho một mục đích tốt đẹp nào đó. Có những lời nói dối được con người sử dụng để vui đùa, làm người khác yên tâm, thoải mái, hoạc bớt đau khổ. Thế nhưng, căn bản, nói dối là một hành vi không tốt, có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với bản thân và người khác. Hậu quả của lời nói dối thực sự tác động sâu sắc đến đời sống xã hội con người. Đối với bản thân, người hay nói dối thường không được người khác tin tưởng, tôn trọng và yêu thương. Họ lúc nào cũng sống trong bất an. Họ luôn sợ người khác phát hiện bản chất giả dối, tinh thần căng thẳng, lo lắng. Từ đó làm cho cơ thể mệt mỏi, hốt hoảng, suy kiệt sinh lực. Kẻ hay nói dối thường nói lời không thật, thiếu tôn trọng người khác. Họ chọn lối sống cá nhân, ích kỉ, mưu cầu danh lợi cho riêng mình. Họ sẵn sàng dẫm đạp lên tình người, gây đau khổ cho người khác. Người hay nói dối, làm giả thường bị xã hội che bai, lên án và trừng phạt. Ít khi ta thấy một kẻ hay lừa dối có thể hành công bền vững trong cuộc sống. Đối với xã hội, dối trá, lừa lọc làm rối loạn trật tự xã hội. Các mối quan hệ xã hội không thể bền vững nếu con người thường hay nói dối. Con người hoài nghi lẫn nhau, dẫm đạp lên nhau mà sống. Họ bất chấp đạo lí, pháp luật và tình người. Một xã hội không có đạo lí, công bằng nhất định sẽ bị hủy diệt. Ngày nay, sự giả dối phổ biến đến nỗi con người quên rằng mình đang sống rất giả tạo. Nếu giả dối trong suy nhĩ thì tự an ủi mình đó chỉ là suy nghĩ. Giả dối trong lời nói nhiều khi được khen là khéo léo, biết điều, biết sống. Giả dối trong hành động lại được khen là khon ngoan, thức thời, nắm bắt cơ hội tốt,… Một khi hiện tự nói dối, làm giả, dối trá không bị nghiêm trị thì kéo theo nó là sự xuống cấp của nền đạo đức, pháp luật không được thực thi, xã hội mất an toàn, bạo lực gia tăng,… Con người hoài nghi lẫn nhau, không còn thân tình hữu ái nữa. Nói dối làm con người mất niềm tin vào bản thân và cuộc sống. Con người càng trở nên ích kỉ, tham lam, đặt lợi ích bản thân lên hàng đầu, đời sống vật chất thực dụng được đề cao đe dọa đến trật tự an ninh xã hội và nền văn hóa nhân văn của dân tộc ta vốn đã tồn tại hơn nghìn năm qua.