English version One day a hunter went to a forest near his home for hunting. His ferocious hunting dog was with him. After a long day when going back home, the hunter decided to rest under the shadow of a tree. The dog kept running around the tree. The dog's sharp ears caught the sound of rustling leaves. His ears twitched trying to find out from which direction the sound came. He turned towards the sound and saw a rabbit hopping along the leaves of a nearby bush. The dog's mouth began to water at the sight of the rabbit and the thought of an excellent meal. He ran swiftly to catch the rabbit. The alert rabbit scampered away and ran for his life. The chase began with the rabbit in front and the dog running after it. The hunter followed the dog and watched the chase with interest. The rabbit ran into a thick shrub and hid there. The dog could not enter the thicket. Tired, annoyed he sat near the thicket waiting for the rabbit to emerge. The hunter came near the panting dog and realized that the rabbit had escaped and saved its life. Scolding his dog he said, "You silly dog! You could not catch even a small animal like that rabbit." The dog, not upset by his master's remarks, replied, " O Master! The rabbit can easily hide itself because of its small size. Secondly, though the rabbit is a small animal, it can run very swiftly. There was also a great difference between the rabbit's run and mine. " The puzzled hunter asked, "Difference! What difference?" The dog replied, " I was running for a meal, whereas the rabbit was running for his life. Don't you see the difference between our running, Master?" Vietnamese version Một ngày nọ, thợ săn dẫn chú chó đi săn. Người thợ săn dùng một mũi tên bắn trúng chân sau của một chú thỏ, chú thỏ bị thương nhưng vẫn liều mạng chạy. Chó săn nghe theo lệnh của chủ chạy đuổi theo chú thỏ. Nhưng đuổi mãi, đuổi mãi, chú thỏ đã biến mất rồi, chú chó săn đành hậm hực quay về bên chủ. Lúc này thợ săn bắt đầu mắng chú chó: "Mày thật vô dụng, có một chú thỏ bị thương thôi cũng không bắt được!". Chú chó nghe xong không phục đáp lại: "Tôi đã cố gắng hết sức rồi!" Lại nói đến chú thỏ bị thương, sau khi về đến hang, cả đàn rất ngạc nhiên, xúm lại hỏi thỏ: "Con chó đó nhìn rất dữ! Cậu còn bị thương nữa, làm sao mà chạy thoát vậy?" "Con chó đó chỉ đơn giản là đang cố hết sức còn tôi thì lại dốc hết sức mình! Nó không bắt được tôi thì cùng lắm cũng chỉ ăn mắng, nhưng tôi mà chạy không thoát thì chỉ có nước mất mạng!" Con người vốn dĩ có rất nhiều tiềm năng, nhưng chúng ta lúc nào cũng viện cớ với bản thân hoặc với người khác rằng: "Thôi, dù sao thì tôi cũng đã cố hết sức rồi". "Dốc hết sức" và "cố hết sức" là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nếu như cố hết sức chỉ đơn giản là nỗ lực, sử dụng năng lực tốt nhất mà mình có đi làm việc một cách bị động thì dốc hết sức cho thấy bạn không chỉ đầu tư năng lực mà còn đầu tư cả tinh thần, cả tâm tư của mình, chủ động tiến về phía trước. Thực tế cho thấy, để sinh tồn trong một xã hội cạnh tranh khốc liệt, từng giờ từng ngày không ngừng tiến bộ và thay đổi như hiện nay thì chỉ cố hết sức thôi mãi mãi không bao giờ là đủ. Hãy thường xuyên hỏi bản thân rằng bạn muốn làm một chú chó chỉ đang cố hết sức hay làm một chú thỏ luôn dốc toàn bộ sức mạnh của mình? ✪ ✪ ✪ ✪ ✪ Link tải tài liệu: LINK TẢI TÀI LIỆU