Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300 km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc. - Cháu muốn mua hoa hồng để tặng mẹ cháu – nó nức nở – nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.Anh mỉm cười và nói với nó: - Đến đây, chú sẽ mua cho cháu. Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời: - Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu. Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ một ngôi mộ và nói: - Đây là nhà của mẹ cháu.Nói xong, nó ân cần đặt hoa hồng lên mộ. Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà để trao tận tay mẹ bó hoa. Con người vốn chẳng bao giờ để ý tới những gì mình đang có mà luôn chạy theo những thứ mà mình chưa có để đến khi đổi lại chảng còn gì. Vì thế bạn hãy biết trân trọng những gì mình đang có, biết yêu thương những người thân của chính mình và đặc biệt dành tình cảm nhiều hơn nữa tới người mẹ đáng kính của mình. Đừng bao giờ khiến người mẹ của bạn buồn vì đi khắp thế gian này bạn sẽ chảng thể tìm ra người tốt với bạn và dành tình cảm cho bạn nhiều như người mẹ của bạn. Bạn thật may mắn khi người mẹ của bạn vẫn còn trên thế gian này và hãy biết trân trọng điều đó.