Bàn tay cô giáo Một tờ giấy trắng Cô gấp cong cong Thoắt cái đã xong Chiếc thuyền xinh quá! Một tờ giấy đỏ Mềm mại tay cô Mặt trời đã phô Nhiều tia nắng tỏa. Thêm tờ xanh nữa Cô cắt rất nhanh Mặt nước dập dềnh Quanh thuyền sóng lượn. Như phép mầu nhiệm Hiện trước mắt em: Biển biếc bình minh Rì rào sóng vỗ… Biết bao điều lạ Từ bàn tay cô. (Nguyễn Trọng Hoàn). Cách đọc Đọc nhấn vào các tiếng gieo vần và đổi thanh điệu (đối thanh). Ví dụ: Một tờ giấy trắng Cô gấp cong cong Thoắt cái đã xong Chiếc thuyền xinh quá! Gợi ý cảm thụ Bài thơ nói về giờ học thủ công hoặc là một buổi vui chơi. Từ những tờ giấy màu, cô gấp thành thuyền, cắt hình mặt trời, hình sóng nước. Những hình ấy xếp khéo bên nhau, tạo ra một cảnh biển thật đẹp. Tưởng như bàn tay cô giáo có phép nhiệm mầu. Và những đồ chơi ấy không chỉ là sản phẩm của sự khéo tay. Nó còn chứa cả tâm hồn, tình cảm, cho nên mỗi sự vật mang sức sống như thật: mặt trời “nhiều tia nắng toả”, mặt nước “dập dềnh”, “quanh thuyền sóng lượn”, biển biếc “rì rào sóng vỗ”. Bàn tay nhiệm mầu của cô giáo còn truyền tiếp sang các bạn nhỏ. Niềm vui không chỉ là được chơi mà còn là được tự mình làm ra đồ chơi. Đó là những giờ học thật là vui và bổ ích. Đồ chơi hiện đại ngày nay có những chiếc tàu, thuyền được điều khiển từ xa, chạy dưới nước như thật, nhưng không thể thay thế những cái thuyền giấy gấp do tự tay mình làm. Bởi nó là trí tuệ, là tâm hồn của chính mình, là tình yêu quê hương, đất nước của mình.