Kể lại chuyến tham quan Hồ Núi Cốc của học sinh trường em

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Tôi sống ở thành phố Hồ Chí Minh, quanh năm chỉ nhìn thấy những tòa nhà cao, nhũng con dường ầm ầm xa cộ. Đó là một không gian ngột ngạt, nhàm chán, có thể khiến tâm hồn tôi khô héo. Bởi thế, những đồi núi cao, những cánh đồng xanh, những con thác nước đổ ào ạt xuống nghe rất lớn không ngừng khiến tôi nghĩ tới.

    Gần hết học kì 2 của năm lớp 7, nhà trường tổ chức cho chúng tôi đi tham quan ở hồ Núi Cốc. Đây là một chuyến đi vô cùng ý nghĩa của tôi. Vì đây là lần đầu tiên được đi xa mà không có bố mẹ, chỉ có cô giáo chủ nhiệm cùng các bạn nên tôi vừa hồi hộp vừa xen lẫn một chút lo lắng. Biết vậy, mẹ đã chuẩn bị cho tôi đủ thứ từ tối hôm trước và dặn dò tôi đủ điều. Sau đó mẹ bắt tôi đi ngủ thật sớm vì ngày mai 5 giờ sáng xe đã chạy. Lên giường nằm rồi mà tôi vẫn chưa hết hồi hộp. Cuối cùng tôi thiếp đi cho đến đúng lúc chuông báo thức đổ một hồi dài. Tôi vùng dậy, mẹ đã dậy và chuẩn bị ba lô cho tôi. Sau khi đã xong, bố đèo tôi đến sân trường để cùng các bạn đi tham quan.

    Đúng 5 giờ sáng xe bắt đầu chạy, tất cả chúng tôi đều vui sướng khi đi ngang qua những con đường quen thuộc. Xe chạy bon bon, chỉ một lát sau xe đã rời xa nơi chúng tôi ở, những con đường xa lạ cứ mở dần ra trước mắt chúng tôi. Đi được một quãng, cô giáo bắt nhịp cho chúng tôi hát những bài hát quen thuộc. Vậy là cả xe vang đầy tiếng hát cùng tiếng vỗ tay rào rào. Không khí thật vui vẻ, náo nhiệt.

    Tạm quên đi những tiếng ồn ào của các bạn vì quá háo hức, tôi lặng lẽ thiếp đi. Thú thực, ngủ lúc đi trên xe quả là một giấc ngủ ngon. Đến khi tôi mở mắt ra thì đã thấy mặt ở Núi Cốc. Đến nơi, cô giáo cho chúng tôi nửa tiếng để ăn sáng và nghỉ ngơi. Tôi cẩn thận kiểm tra lại mọi thứ trong ba lô xem có đầy đủ và thực sự gọn gàng chưa. Xong, tôi ăn vội nắm xôi mẹ đã cẩn thận gói vào túi. Vừa ăn vừa nhìn ngắm xung quanh. Hồ Núi Cốc mở ra trước mắt tôi là màu xanh thắm của rừng cây và màu trong xanh của hồ nước. Không khí thật thanh bình, yên tĩnh, khác hẳn không khí nơi chúng tôi sống.

    Sau khi ăn sáng xong, cô giáo đưa chúng tôi đi vào thăm các hang núi. Đây không phải là các hang núi do con người làm ra mà nó được tạo ra bởi bàn tay của mẹ thiên nhiên. Ra khỏi hang, chúng tôi leo lên những quả đồi cao. Ở đó có rất nhiều cây thông. Đứng trên đồi cao chúng tôi nghe thấy rất rõ tiếng thông vi vu trong gió như ca như hát. Tiếng gió sè sè qua kẽ lá như tiếng thì thầm của muôn cây đang nói chuyện với nhau. Thỉnh thoảng, có con gió mạnh thổi qua, những ngọn cây nghiêng ngả, tán lá ào ào tựa tiếng cười phá lên như có chuyện gì đó rất vui.

    Nhìn từ trên cao xuống mặt hồ thật đẹp. Mặt hồ thoáng rộng, trải ra một màu xanh lơ. Ánh nắng vàng tỏa trên mặt hồ làm cho hàng ngàn con sóng nhỏ chạy trên mặt nước nom như những vì sao đang tung tăng, chơi đùa. Dọc theo bờ hồ, những hàng cây cao vút như những về sĩ ngày đêm đứng gác.

    Sau khi chơi chán trên bờ hồ, cô trò chúng tôi lại đi dạo trên mặt hồ bằng một chiếc thuyền nhỏ. Mặt hồ rộng mênh mông, sóng gợn lăn tăn chạy xô theo hướng gió thổi. Phía xa có những ngôi làng nằm lặng lẽ bên hồ. Khung cảnh thật nên thơ. Trên thuyền, cô giáo kể cho chúng tôi nghe sự tích núi Cốc. Câu chuyện tình yêu cảm động được bao bọc trong màu huyền thoại li kì khiến chúng tôi say sưa lắng nghe. Cô giáo còn thuyết minh cho chúng tôi nghe từng vị trí của hồ. Thuyền nhẹ trôi, sóng nước mênh mang theo lời cổ kể.

    Chúng tôi còn ghé thăm nhiều địa danh khác của hồ núi Cốc nữa. Chao ôi! ở bất kì vị trí nào, chúng tôi cũng được nghe cô kể chuyện về nó. Câu chuyện nào cũng li kì và hấp dẫn khiến chúng tôi nhớ mãi.

    Thế là sau một ngày tham quan khu du lịch núi Cốc, cô trò chúng tôi lại thu dọn đồ đạc trở về nhà. Dù đi cả một ngày nhưng không khí vui quá, tất cả chúng tôi chẳng còn thấy mệt nữa. Lúc lên xe chúng tôi lại thi nhau hát và reo hò náo nhiệt cả một góc đường. Trở về nhà, tôi háo hức kể cho bố mẹ nghe về chuyến đi đó và tôi thầm nghĩ chắc chắn bài văn tả cảnh ngày mai của mình sẽ rất hay, bởi qua chuyến đi này trong đầu tôi đã thu lượm được bao nhiêu khung cảnh đẹp về thiên nhiên. Quả là một chuyến đi đầy bổ ích.