Kể lại một lần em được về thăm quê

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Có những chuyến đi khiến cho người đi cảm thấy nhung nhớ khi phải rời xa. Chuyến đi về thăm quê nội hè vừa rồi khiến tôi nhớ mãi. Bởi nó có nhiều kỉ niệm vì nơi này rất ít khi tôi có dịp trở về.

    Giữa cái nắng gắt của mùa hè, tôi và gia đình về thăm quê Quãng Ngãi nơi ba tôi đã được sinh ra. Nhà bà nội nằm bên cánh đồng, trước sân nhà có một cái ao rất to và đi thẳng ra là một con đường làng quê có 2 hàng cây xanh rì rào bát ngát, Buổi tối ra đây hóng gió chắc chắn là quên hết những muộn phiền nơi thành phố. Khi được sống những ngày yên bình nơi quê nhà, tôi cảm thấy tâm hồn mình nhẹ nhõm không phải lo nghĩ đến chuyện học hành như lúc còn ở thành phố.Tôi được hòa mình vào thiên nhiên, vui chơi với những đứa trẻ đầu làng, chúng nó rất thân thiện và hiếu khách.

    Cứ mỗi về quê là tôi có thêm rất nhiều đứa bạn mới mà tôi không thể nào quên họ được. Mỗi lần tôi về tới đầu làng là thằng Tèo em họ tôi tươi roi rói nức nở lo chạy ra tiếp đón tôi vào nhà. Trưa đến, bà và mẹ nấu món canh cá rô do ba tôi và tôi lặn lội từ sáng sớm để bắt , ăn ngon tuyệt vời. Cá đây mỗi lần về quê là ăn mãi không biết chán vì hương vị bà tôi và mẹ tôi nấu rất ngon ăn cả đời cũng chả thấy ngán. Bà còn nấu thêm vài món đậm chất Quãng Ngãi. Chẳng hạn như bà tôi nấu món mì Quãng là ngon số một.

    Chiều hôm ấy, tôi với ba tôi ra đồng bắt cá rô để sáng mai lại ăn tiếp. Tôi bì bõm lội theo sau ba. Khi trên thành phố thì tôi như một cô tiểu thư nhưng về quê tuy lội bùn mặt mũi lẫm lem nhưng tôi rất thích được lội bùn như thế này, cảm giác nó chân chất làm sao. Hôm đó, xui thay tôi không bắt được con nào cả nhưng được lặn lội bắt cá như vậy thì tôi cảm thấy rất là vui.

    Hoàng hôn buông xuống, tôi trở về nhà và tắm rửa sạch để để ra cùng ngồi gốc đa đầu làng để nghe kể chuyện. Tụ tập ở ngay gốc đa rất vui, tụi trẻ trong làng nó mang theo ống bơ đong gạo và rủ tôi đi bắt đom đóm. Tôi thì chưa bao giờ được có cảm giác thử một lần bắt đom đóm và cũng chưa bao giờ thấy đom đom bay nhiều trên đồng vì một đứa tiểu thư thành phố như tôi thì có mấy khi thấy được những cảnh tượng đẹp đẽ này. Một khung cảnh khiến cho tôi nhìn phút chốc đã trở nên mê mẩn. Đúng là quê nhà mới có được những điều bình dị những tươi đẹp này. Từng chú đom đóm nằm ngoan ngoãn trong ống bơ của tôi và lần lượt chúng nó thi nhau tỏa sáng khắp cả ống bơ của tôi. Đến sáng hôm sau thì không biết chúng đã kéo nhau đi đâu hết.

    Những ngày sau ở quê nội này,tôi kết thân hơn với mấy đứa trong xóm. Chúng nó đi đâu cũng ghé ngang nhà rủ tôi đi thả diều, đi chơi trò trốn tìm, đi chăn trâu… Ba mẹ vẫn bảo rằng mỗi lần về quê là tôi trở nên hoà đồng thân thiên hơn. Tôi vẫn hi vọng sẽ được trở về quê nội lần để có thể thư giãn những ngày học mệt mỏi , xoá tan đi những suy nghĩ nơi thành phố xa hoa mà tôi đang phải nghĩ tới.Tôi chỉ muốn được trở về quê và khóc như một đứa trẻ , khóc bất cứ lúc nào tôi cảm thấy quá mệt mỏi.Tôi mong là ba mẹ sẽ đưa tôi về chơi nhà nội tiếp.