Kể về buổi đi chơi công viên đáng nhớ nhất của em

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Bài làm 1

    Những buổi đi chơi lý thú đầy bổ ích khi tôi mới bỡ ngỡ đặt chân xuống đất Hà thành. Lần này, tôi được bố mẹ cho đi công viên gần nhà chơi.

    Năm nay, khi tôi lên lớp 3 cũng là lúc gia đình tôi chuyển xuống căn nhà mới ở Hà Nội. Điều đầu tiên sau khi về nhà mới tối đó mẹ tôi cho đi công viên. Chừng 7 giờ tối, bác giúp việc đã chuẩn bị bữa tiệc đầu tiên ăn nhà mới. Mọi người vui vẻ và muốn đi chơi tối. Lần đầu tiên tôi được đi chơi tối ở Hà Nội cùng bố mẹ, hai người dắt tay tôi đi thong dong trên con phố mà từ đây nó sẽ trở thành con phố quen thuộc của chúng tôi. Tôi vẫn nhớ xưa kia: tôi cũng được xuống Hà Nội chơi ở vườn thú nhưng đó la ngày hè nắng nóng và rất mệt.

    Hôm nay, tối mát mẻ, thời tiết dễ chịu. Sau bữa cơm tối mẹ lên soạn cho tôi bộ quần áo mới, đôi dép xăng đan và nói “hôm nay, mẹ cho Bi đi giải ngố”. Cảm giác như lần đầu tiên được đến với đô thi đông đúc náo nhiệt. Bước vào cổng bác bảo vệ cúi chào, tôi cũng ngoan ngoan khoanh tay chào bác. Và nơi đầu tiên đến là bãi cỏ như chiếc đồi nhỏ toàn cỏ xanh bằng nhựa. Tôi kéo tay bố mẹ chạy một mạch lên cỏ, nằm xuống cỏ nhựa và hô lớn “a..a…a”. Mọi người nhìn cậu bé với ánh mắt ngỡ ngàng. Lúc đầu ngại ngùng xấu hổ, chỉ chừng 5 phút sau tôi đã rời tay mẹ chạy ra những chỗ có trò chơi.

    Tiếp đến là trò xích đu, tôi ngồi bên cạch một bạn bé nhỏ rất đáng yêu, chắc bạn ấy kém tôi 1-2 tuổi, tôi thẹn thùng không dám gọi làm quen chỉ giả vờ và kéo tóc con bé. Khi chơi trò đu quay thì lúc này mẹ đã tóm được tôi và đu cho tôi chóng mặt, phải xin mẹ cho xuống. Ngồi một lúc tôi lại chạy ngay ra chỗ trò leo trèo đầy khó khắn. Đó là một ngọn núi bằng dây thừng lớn được móc xích với nhau như khối hình học khó hiểu: Trèo lên đó có chút khó khăn nhưng lại vô cùng sảng khoái. Khi mệt nhoài bố nhấc bổng tôi lên cổ và đặt tôi vào chiếc ô tô trẻ con. Do người tôi bé nên ngồi khá dễ dàng và có chiếc ô tô to hơn bố cũng ngồi vào đó và bắt đầu điều khiển đua xe: Mới đầu lóng ngóng nhưng sau đó, tôi đã làm được. Kết thúc buổi tối, bố mẹ dắt tay tôi về nhà nghỉ ngơi. Đó là buổi đi chơi đầy phấn khởi khi bước vào năm học mới ở nơi mới.

    Thoáng chốc đã vài tháng tôi xuống Hà Nội, giờ khi mệt mỏi sau ngày học tập dài tôi thường chạy nhảy ra công viên chơi một mình. Và tôi thấy mình đã lớn và trưởng thành hơn nhiều.
     
  2. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪
    Bài làm 2

    Có rất nhiều buổi đi chơi khiến tôi thích thú và không sao quên được. Thế nhưng có lẽ buổi đi chơi khiến tôi yêu thích nhất đó là buổi đi chơi công viên ở Hà Nội.

    Hè năm nay, sau khi biết tôi được học sinh giỏi, bố mẹ đã tặng tối chuyến du lịch Hà Nội – điều tôi hằng ao ước bao lâu nay. Đây là cơ hội cho tôi biết cái dư vị của phố cổ của những con phố dài heo may và đặc biệt là công viên lớn ở Hà Nội – Công viên Thống Nhất.

    Giữa những ngày đầu thu khi bắt đầu năm học mới bố nói lúc này tiết trời mát mẻ và mùa thu Hà Nội là mùa đẹp nhất. Ngay từ đêm hôm trước, mẹ đã chuẩn bị đủ thứ đồ ăn, thức uống và những bộ đồ xinh xắn cho tôi. Đúng 6 giờ xe bắt đầu lăn bánh, tôi hào hứng ngắm đường phố nơi tôi đi qua, nhưng chỉ được một lúc tôi đã ngủ gật. Khi đến cầu Nhật Tân – Hà Nội, mẹ lay tôi dậy, tôi giật mình như vừa bỏ lỡ chuyến đi. Dụi mắt cho tỉnh hẳn, lần này tôi tự ý thức và nuốt từng khoảnh khắc, từng cảnh vật.

    Đến nội thành Hà Nội, lúc đó chừng 7 giờ, đường vẫn chưa tắc lắm, không như trên ti vi tôi xem, những con đường dài trật cứng ô tô. Bố lái xe vòng vòng qua Hồ Tây và tiếp là đến công viên Thống Nhất gần bờ hồ Hoàn Kiếm theo lời mẹ bảo vậy. Bước vào công viên cảm giác thật khoan khoái: Trút bỏ không khí điều hòa trên xe tôi lễ phép chào bác bảo vệ gác cổng. Bố mẹ nắm tay tôi dẫn đến những nơi của công viên. Những con đường vòng vòng rất nhiều cây cổ thu to lớn: mẹ mua cho tôi kem quế ngon tuyệt. Khu vui chơi dành cho thiếu nhi: Tôi nhảy bổ vào nhà bóng khi bố mẹ chưa kịp mua vé, căn nhà ma, hầm đua xe.

    Tôi thích nhất là đoàn tàu chạy khắp công viên với cái tên “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”. Không chỉ có vậy, trong công viên chiếc hồ rất to, bố mẹ cùng tôi đi thuyền ra cái đảo ở giữa hồ, và lên đó chẳng khác nào một chiếc đảo thu nhỏ rất thích thú. Đến 11h trưa trời nắng, tôi đói cồn cào mẹ đã chuẩn bị sẵn ô dù và cả chiếc lều nhỏ, có cả quạt điều hòa nhiệt… Cả ba người chui vào ăn no và ngủ giấc say. Khoảng đầu giờ chiều, chừng 3 giờ, bố cho mẹ con tôi lên chỗ hội trường tổ chức sự kiện. Nơi đây có cả một sân trượt pa-tin và điều hòa mát lạnh. Tôi nhảy bổ vào đó kéo theo cả bố và mẹ chưa kịp đi giày trượt.

    Cuối cùng tôi ngồi thụp xuống, cười gion tan vì mệt. Ngày dài kết thúc đúng 5 giờ bố đưa đến nhà hàng bên hồ Hoàn Kiếm, tôi rất đói nên cũng chẳng kịp nhớ nó là cửa hàng gì chỉ biết món gà rán ở đó ngon tuyệt cú mèo. Kết thúc ngày dài mệt mỏi, cả gia đình trở về nhà, đi trên cầu Nhật Tân buổi tối thật hạnh phúc: Đèn giăng kín như sóng nước từ trên trời rơi xuống, nhìn nó mỏi mắt và tôi khẽ đi vào giấc ngủ ngon lành.

    Đó là buổi đi chơi giải ngố mà bố luôn nói, nó là khoảng thời gian tuyệt vời mà tôi có. Tự tôi cũng thấy được sau chuyến đi mình có hiều cái có thể kể với bạn bè cùng trang lứa.

    Có lẽ tôi sẽ chẳng thể nào quên được những kỷ niệm đẹp đẽ ấy bên gia đình. Sắp tới mẹ sẽ sinh em bé và tôi nghĩ thành viên mới đến với gia đình tôi sẽ giúp tôi có thêm nhiều niềm vui mới.