Kể về một việc làm tốt của em khiến người thân cảm thấy tự hào

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Câu chuyện này xảy ra cách đây hai năm. Khi đó tôi học lớp 6. Tôi còn nhớ lúc đó là vào buổi xế chiều, khi tôi trên đường về nhà, cách đó không xa, thì tôi thấy một người đàn ông thân hình gầy còm, mang kính đen, mặc áo đỏ, đang dùng cái gì đó cạy cái ổ khoá nhà hàng xóm.

    Nghi là ăn trộm nên tôi lén núp ở một cái cây gần đó và rình xem như thế nào. Quả đúng dự đoán, đó là một tên trộm. Hắn đang cố phá cho được ổ khóa nhà bác Thảo. Vừa làm, hắn vừa nhìn ngó xung quanh xem có ai không. Giờ này các cô các bác đã đi làm cả nên con hẻm vắng tanh. Chỉ có bác Tám và ông trưởng khu phố đang ngồi ở quán nước đầu hẻm. Còn các cô các dì chắc đang ở trong nhà. Tôi trộm xâm nhập lặng lẽ nên chẳng ai hay biết gì.

    Tôi chưa biết phải làm gì thì tên trộm đã mở được ổ khóa, đẩy cửa bước vào bên trong. Bất giác, tôi hét to:”Có trộm! Có trộm!” rồi co cẳng bỏ chạy. Nghe tiếng kêu trộm thất thanh, bác Tám và ông trưởng khu phố giật mình hỏi : “Đâu. Đâu. Trộm ở đâu?” Tôi chỉ thẳng vào nhà bác Thảo. Nhìn cánh cửa hé mở, biết có người đột nhập, nhe tiếng hô chắc đang ẩn nấp ở bên trong. Bác Tám, ông trưởng khu phố và hai thanh niên nữa lập tức áp sát căn nhà. Đầu hẻm, các cô cũng đứng trong xem. Chỉ một lát sau, tên trộm đã bị bắt.

    Sau khi các anh dân vệ áp giải tên trộm về công an phường, ông trưởng khu phố mới nhớ đến tôi. Lúc ấy, tôi vẫn chưa hoàn hồn, còn nấp sau cột điện. Thấy thế, ông phì cười khà khà rồi ra hiệu cho tôi đến ngồi trên ghế. Ông khen tôi nhanh trí, đã hô to. Nếu tôi không phát hiện, chắc nhà bác Thảo sẽ bị trộm lấy cắp hết.

    Hôm sau, bác Thảo sang nhà cảm ơn tôi đã có công ngăn tên trộm, bảo vệ tài sản nhà bác. Ba mẹ tôi vui lắm.