Nàng tiên Ốc

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Đề bài:

    1 – Đọc đoạn văn đã cho (trang 24, Tiếng Việt 4, tập một): tả ngoại hình của một chú bé liên lạc trong kháng chiến, em thấy tác giả chú ý miêu tả những chi tiết nào? Các chi tiết ấy nói lên điều gì?

    2 – Kể lại câu chuyện Nàng tiên Ốc

    Bài làm:

    1 – Đoạn văn miêu tả ngoại hình của chú bé liên lạc.

    a) Trong đoạn văn miêu tả ngoại hình của một chú bé liên lạc trong kháng chiến, tác giả đã chọn những chi tiết rất tiêu biểu như:
    Gầy, tóc húi ngắn, hai túi áo của chiếc áo cánh nâu trễ xuống đến tận đùi, quần ngắn chỉ tới đầu gối, đôi bắp chân nhỏ luôn luôn động đậy, đôi mắt sáng và xếch.

    b) Các chi tiết ấy cho ta thấy: Chú liên lạc vốn xuất thân trong một gia đình nông dân nghèo khổ, lam lũ và là một cậu bé siêng năng, nhanh nhẹn, thông minh, dũng cảm. Chính những đặc điểm ngoại hình mà tác giả chọn lọc mô tả đã giúp ta cảm nhận được phần nào tính cách của cậu bé liên lạc.

    2 – Chuyện Nàng tiên Ốc

    Đã xưa lắm rồi, ở một làng nọ có một bà cụ nghèo, không chồng không con, không có ai nương tựa lúc tuổi xế chiều. Hàng ngày, bà phải ra đồng mò cua bắt ốc để kiếm sống.
    Cụ có một thân hình gầy còm, dáng đi chậm chạp yếu ớt, khuôn mặt lại nhăn nheo, da nổi đồi mồi, đặc biệt là mái tóc của cụ vừa thưa vừa bạc trắng như cước. Song đôi mắt của cụ vẫn còn sáng và tinh tường lắm. Đôi mắt ấy lúc nào cũng toát lên vẻ nhân từ, phúc hậu. Vì thế, mọi người trong làng ai cũng thương yêu, quý mến cụ.
    Một hôm khi ra đồng bắt tép mò cua, tình cờ cụ nhặt được một con ốc xinh xinh rất khác với những con ốc bình thường, vỏ nó màu xanh biếc trông thật dễ thương. Bà cụ thương không nỡ bán. Bà đem thả ốc vào trong một cái chum để nuôi.
    Có một điều kì lạ từ khi có con ốc xanh, mỗi lần bà đi làm về thì bao giờ nhà cửa cũng được quét dọn sạch sẽ từ trong ra ngoài. Đồ đạc trong nhà được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Lợn, gà ăn uống no say. Cây cối vườn tược được vun xới tươi tốt. Đặc biệt là cơm nước đã được dọn sẵn. Dường như có một người nào đó đang âm thầm, lặng lẽ giúp bà. Bà cụ quyết định phải tìm cho ra nhẽ.
    Rồi vào một buổi sáng, bà giả vờ đi làm như mọi khi. Đến nửa đường, bà quay trở lại, tìm chỗ kín nấp có ý rình xem chuyện gì xảy ra. Bỗng nhiên, từ trong chum nước nơi bà đã nuôi thả con ốc xanh, một nàng tiên xinh đẹp hiện lên. Nàng mặc bộ quần áo màu thanh thiên, nước da trắng hồng, đôi môi chúm chím nở nụ cười tươi thắm. Nàng đẹp như đóa sen hồng sắp nở. Rồi nàng bước vào nhà nhẹ nhàng như một làn gió, cầm chổi quét dọn từ trong ra ngoài sạch bóng như một cô gái thạo việc, chăm làm. Sau đó, nàng lại vào bồ lấy thóc gạo cho gà vịt ăn, ra vườn làm cỏ, xới cây… Nhân lúc nàng tiến đang cắm cúi làm việc, bà rón rén đến bên chum nước nhặt chiếc vỏ ốc lên rồi đập vỡ ra từng mảnh.
    Thấy động, nàng tiên giật mình quay trở lại nơi chum nước định chui vào vỏ ốc nhưng đã quá muộn. Bà cụ bước đến ôm chầm lấy nàng tiên, xúc động nói:
    – Con ơi ! Hãy ở lại đây cùng với mẹ.
    Từ đó, hai mẹ con sống với nhau thật đầm ấm, hạnh phúc.