Đề bài : Nghị luận xã hội về bệnh vô cảm hiện nay Bài làm: Trong cuộc sống của chúng ta, xã hội đang ngày càng phát triển trên mọi lĩnh vực đời sống, kinh tế, thị trường… Ai ai cũng mải lo cho cuộc sống của mình, lo cho bản thân mà quên đi những vấn đề xung quanh họ. Dần dần, họ trở nên không có cảm xúc với tất cả mọi thứ, hình thành nên căn bệnh “ vô cảm”. Đây là một căn bệnh đang ngày càng lan rộng trong chúng ta, trở thành điểm nóng cần phải xử lý ngay lập tức. Vậy bệnh vô cảm là gì? Và tại sao lại gọi là “ bệnh”? Vô cảm có thể hiểu đơn giản, đó là trạng thái cảm xúc của những con người luôn thờ ơ, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Họ chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân, chỉ cần mình đầy đủ, tốt đẹp, còn lại không cần biết những người xung quanh đang thế nào, bất hạnh ra sao? Sự vô cảm đó không chỉ ở một số ít người, mà đang xuất hiện ở rất nhiều người, lây lan như một căn bệnh truyền nhiễm. Chính vì thế thói “ vô cảm” được người ta gọi là “bệnh”. Không phải những căn bệnh thông thường có thể chữa khỏi bằng thuốc, nhờ bác sỹ, mà căn bệnh này len lỏi từ từ vào trong ý thức của mỗi người, trở thành một vấn đề đáng báo động hiện nay. Nguyên nhân của bệnh vô cảm có lẽ là do cuộc sống phát triển. Mỗi chúng ta mải chạy theo đồng tiền, chạy theo vật chất mà quên đi mất, có những điều phải vun đắp tâm hồn, quên mất giá trị con người. Chúng ta cư xử với nhau một cách thờ ơ, lạnh lùng. Giao tiếp với nhau không còn trực tiếp mà qua những phương tiện như smart phone. Đó là giữa những người bạn với nhau. Còn đôi khi những người con cũng vô cảm với chính cha mẹ, những người sinh ra mình. Những lời hỏi thăm, yêu thương dành cho cha mẹ dần dần không còn nữa, thay vào đó là những câu hỏi han khô khốc, cho có nghĩa vụ. Những điều đó vô tình đã làm tổn thương đến những người thân yêu nhất của chúng ta. Không những thế, khi chúng ta đi trên đường, hoặc vô tình nhìn thấy đâu đó một hiện tượng, một con người, một hoàn cảnh bất hạnh. Đáng ra chúng ta có thể cảm thông, chia sẻ với những hoàn cảnh đó, dù chỉ là những lời động viên an ùi, hoặc giúp đỡ gì đó trong điều kiện cho phép của bản thân. Nhưng không, chúng ta thờ ơ lướt qua, xem như đó không phải chuyện của mình, không quan tâm đến sự việc, bỏ qua những nỗi bất hạnh của người khác. Có thể khi đó, chúng ta cảm thấy rất đỗi bình thường, nhưng lâu dần điều đó trở thành thói quen, ăn sâu vào tiềm thức và trở thành một căn bệnh của chúng ta, đó chính là bệnh vô cảm. Vậy đó, sự vô cảm có thể bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân, nhiều cá nhân. Nhưng nếu không có sự thay đổi kịp thời, sẽ trở thành một hiện tượng, một căn bệnh đáng lo ngại của toàn xã hội. Tưởng tượng một xã hội không có sự cảm thông, chia sẻ, không có tình yêu thương sẽ trở thành một xã hội ra sao? Chúng ta hãy cùng nhau cố gắng mỗi ngày, chia sẻ với nhau để xây dựng nên một cuộc sống tươi đẹp, ở đó không có sự vô cảm, mà tràn ngập tình yêu thương nhé.