Quê hương là cánh đồng lúa chín vàng Tiếng cười trẻ thơ sau những hàng cây Là dòng sông êm đềm trôi nhẹ nhàng Nắng vàng ươm, gió hát khúc tình ca. Quê hương là mùi hương của lúa mới Chim én lượn trên bầu trời xanh thẳm Là tiếng chuông chùa chiều, lòng bình yên Hồn nhiên trong sáng, tình người mênh mông. Dưới mái nhà tranh nghèo, nụ cười ấm Bát cơm dẻo thơm, mẹ hiền dịu dàng Quê hương là những đêm trăng sáng vắng Tiếng đàn ta lưu luyến, không muốn quên. Quê hương, ơi bao la biết bao nhiêu Mỗi lần xa cách, lòng càng thêm yêu Dẫu bôn ba khắp chốn trên đời Quê hương vẫn mãi ấm nồng trong tôi. Là nơi ấy, tình yêu bắt đầu chớm nở Kỷ niệm xưa như in dấu trong tim Quê hương - tiếng gọi thiết tha, không lẫn Khắc sâu một chốn về, khó phai mờ.