1. Bình nguyên (đồng bằng). - Độ cao: Độ cao tuyệt đối thường dưới 200m, một số bình nguyên cao gần 500m. - Đặc điểm hình thái: bề mặt tương đối bằng phẳng hoặc hơi gợn sóng. - Gồm hai loại đồng bằng (theo nguồn gốc hình thành): + Đồng bằng do băng hà bào mòn. + Đồng bằng do phù sa biển hay sông bồi tụ (châu thổ). - Giá trị kinh tế: + Trồng cây lương thực -> Nông nghiệp phát triển -> Dân cư đông đúc + Tập trung nhiều thành phố lớn 2. Cao nguyên. - Độ cao: Độ cao tuyệt đối trên 500m - Đặcu điểm hình thái: Bề mặt tương đối bằng phẳng hoặc gợn sóng, sườn dốc - Giá trị kinh tế + Trồng cây công nghiệp + Chăn nuôi gia súc lớn theo vùng chuyên canh quy mô lớn. 3. Đồi. - Độ cao: Độ cao tương đối dưới 200m - Đặc điểm hình thái: + Dạng địa hình chuyển tiếp giữa bình nguyên và núi + Dạng bát úp, đỉnh tròn, sườn thoai thoải. Ví dụ: Vùng đồi ở các tỉnh Bắc Giang, Thái Nguyên, Phú Thọ... - Giá trị kinh tế: + Thuận tiện trồng cây công nghiệp kết hợp lâm nghiệp. + Chăn thả gia súc.