Gần 10 năm trôi qua, cựu tiền vệ Michael Carrick mới chia sẻ về những khó khăn mà anh trải qua sau trận chung kết Champions League năm 2009. Việc các cầu thủ tập trung ĐTQG và lịch thi đấu tại các giải VĐQG tạm thời gián đoạn giúp Michael Carrick có khoảng thời gian để nghỉ ngơi. Vì thế, anh cũng có những trải lòng về khoảng thời gian khó khăn nhất trong sự nghiệp thi đấu của mình. Theo đó, Carrick cho biết, anh đã sống trong cảm giác chán nản, suy sụp vì thất bại ở trận chung kết Champions League năm 2009. Năm đó, Manchester United thất bại 0-2 trước Barcelona và không thể trở thành CLB đầu tiên bảo vệ danh hiệu tại giải đấu này. Ở trận đấu tại Rome, Carrick mắc lỗi vị trí dẫn tới bàn mở tỷ số của Samuel Eto'o sau 10 phút thi đấu, dù Man United khởi đầu tốt hơn. Sau đó, Lionel Messi ghi bàn ấn định tỷ số trong hiệp 2. Chia sẻ về ký ức buồn đó, cựu tiền vệ người Anh cho biết, anh mất đến 2 năm mới vượt qua được trạng thái thất vọng. "Đó là điểm tồi tệ nhất trong sự nghiệp của tôi và tôi không thực sự hiểu tại sao", Carrick nói trên The Times, "Tôi nghĩ rằng, tôi đã thất vọng với chính mình ở trận đấu lớn nhất trong sự nghiệp. Tôi đã giành Champions League năm trước đó nhưng điều đó hoàn toàn không liên quan. "Tôi cảm giác như mình suy sụp. Thực sự chán nản. Tôi hình dung về sự suy sụp là như thế. "Tôi nói theo cách đó bởi nó không chỉ là một khía cạnh. Tôi đã từng thấy không tốt và rất tệ ở một vài trận đấu, rồi có thể vượt qua sau vài ngày, nhưng lần đó lại không thể rũ bỏ. Một cảm giác rất lạ". Carrick cho biết, anh day dứt mãi với tình huống dẫn tới bàn thua, khi cú đánh đầu của anh đến chỗ Andres Iniesta. "Tôi tự hỏi mình ‘sao lại làm thế’ và sự suy sụp bắt đầu từ đó. Đó là một năm khó khăn sau đó. Sự chán nản kéo dài". Cho đến trận tứ kết Champions League năm 2011 mà Man United thắng Chelsea, Carrick mới bắt đầu hồi phục. Trước đó, năm 2010 với anh cũng là thời gian tồi tệ, nhất là khi không được tham dự World Cup ở Nam Phi. Trong giai đoạn khó khăn kéo dài đó, Carrick cho biết, không một ai hiểu được nỗi thất vọng của anh lớn đến thế nào, kể cả những người trong gia đình. "Tôi đã giữ điều đó cho riêng mình. Kể cả gia đình tôi cũng không biết được tất cả câu chuyện của cảm giác đó", anh nói thêm. "Tôi không nói với ai, với cả những đồng đội, họ có thể nói tôi chơi không tốt hoặc không còn là chính mình, nhưng với chia sẻ lần này, đây là lần đầu tiên họ và mọi người biết về cảm giác mà tôi đã trải qua. Tôi cố gắng giữ chặt và tự mình vượt qua".