Đề bài: Giả định Đế Thích cho Trương Ba được quyền sống và nhập hồn vào người khác Bài làm: Sau khi chết, Trương Ba trăn trở suy nghĩ, nghĩ đến vợ góa con côi ở nhà rất thương tâm. Nghĩ vậy nên hồn của Trương Ba quyết định rời khỏi xác của người bán thịt lợn. Trương Ba gọi Đế Thích đến, hỏi Đế Thích xem mình nên nhập vào hồn ai. Đế Thích ngẫm nghĩ, khuyên Trương Ba nhập vào xác cu Tị, một đứa trẻ mới mất trong làng. Không muốn mọi việc rắc rồi hơn, nên Trương Ba muốn từ chối. Nhưng Đế Thích nói rằng, Trương Ba không còn sự lựa chọn nào khác, nếu không nhập vào cu Tị thì mãi mãi không có cơ hội siêu thoát để đầu thai kiếp khác. Nghe vậy, Trương Ba đành nhận lời Đế Thích, nhập vào xác cu Tị. Ngay sau đó, Đế Thích lập tức hóa phép, đem hồn Trương Ba cho nhập vào xác cu Tị. Cu Tị mở mắt ra, thấy xung quanh mình rất nhiều người thân đang gào khóc, nhà thì khói hương nghi ngút. Rồi bất ngờ, mẹ cu Tị vì thấy xác con đã chết bỗng tình lại thì mừng rỡ, chạy đến ôm thằng bé vào lòng rồi khấn: Cảm ơn trời phật đã rủ lòng thương. Từ đây đã tạo ra một cuộc đối thoại rất kịch tính: Hồn Trương Ba: Tôi không phải là con nhà chị, tôi là Trương Ba đây, chị không nhận ra tôi sao? Chị Lụa: Ôi giời ơi con tôi làm sao thế náy? Chị nói xong liền sờ tay khắp người cu Tị xem có bị thương tổn gì không, nhưng cu Tị hoàn toàn lành lặn như người bình thường. Hồn Trương Ba liền vùng thoát khỏi tay chị Lụa để trở về nhà của mình. Tháy vợ đang ngồi đau khổ ở hiên nhà, Trương Ba liền nói: Mình nó đấy à? Tôi Trương Ba đây. Vợ Trương Ba thấy thế liền đáp: Ông lại nhập vào thằng bé ấy ư? Nếu thế thì tôi phải làm thế nào: Tôi về đây để nói với mình rằng, từ nay tôi sẽ ở bên nhà chị Lụa. Nếu mình cần việc gì thi sang gặp tôi. Hồn Trương Ba vừa dứt lời thì mẹ cu Tị chạy vào gọi lớn: Cu Tị ơi, con trai mẹ đâu rồi? Vợ Trương Ba liền nhanh chóng đáp lại: Đây là chồng tôi chị đừng có mà tranh giành Đây là con trai tôi, nhà chị đừng có mà nhận vơ. Hai người tranh giành nhau không có hồi kết, liền quyết định đưa nhau lên quan huyện nhờ phân giải. Trên huyện đường, quan huyện hỏi mẹ cu Tị là chị Lụa: Đây là cu Tị con trai chị phải không? Dạ vâng bẩm quan minh xét, đây đúng là con trai con, cả làng này có thể làm chứng cho con ạ. Thấy vậy, quan huyện lại quay sang hỏi đến vợ Trương Ba: Sao chị nghĩ đây là chồng chị? Bẩm quan, quan còn nhớ vụ án anh hàng thị lần trước không ạ? Chính là chồng con nhập vào xác anh hàng thịt ạ. Lần này cũng như vậy, là chồng con nhập vào xác cu Tị đấy ạ. Nghe lời vợ Trương Ba nói, quan huyện ngẫm nghĩ, nhờ lại vụ án lần trước, gật gù tỏ vẻ tán đồng. Đến lúc này, tất cả những người bên trong huyện đường bắt đầu xôn xao những tiếng bàn tán to nhỏ. Chuyện này bắt đầu trở nên rối rắm, khó xử. Quan huyện không biết làm thế nào, bèn nghĩ ra cách để cho cu Tị tự quyết định, muốn ỏ đâu thì sẽ để cho cu Tị ở đó. Nghĩ là làm, quan huyện liền hỏi cu Tị: Cu Tị, giờ con muốn ở đâu? Dạ, tôi tuy là hồn Trương Ba nhưng xác của cu Tị nên tôi muốn ở cùng bà Lụa, phụng dưỡng bà lúc tuổi già ạ. Vậy là cu Tị được quan huyện xử cho về ở với chị Lụa. Cu Tị trở thành đứa con khiến cho chị Lụa tự hào, tinh thông nhiều việc, lại là thần đồng môn đánh cờ. Về vợ Trương Ba, sau đó có gặp lại chồng mình vài lần, nhưng nghe tâm sự của chồng muốn sống ngây thơ như đứa trẻ, bà quyết tâm không đến gặp ông nữa, yên ốn sống nốt phần đời còn lại.