Kể lại một lần em phạm lỗi trong giờ kiểm tra

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Câu chuyện đáng buồn ấy xảy ra vào năm tôi học lớp 5. Mỗi lần nhớ lại nó,tôi lại cảm thấy buồn bã vô cùng. Câu chuyện xảy ra vào một buổi tối trước ngày kiểm tra môn Sinh. Theo như sổ báo bài thì ngày mai không có bài học mới. Sau khi làm vài bài tập Sinh, tôi chỉ cần học cho thuộc bài 4, 5 và 6 để ngày mai kiểm tra là xong.

    Thế nhưng, vì đêm hôm đó có một bộ phim rất hay trên ti vi mà em chờ đợi mấy ngày nay. Tự nhủ với lòng mình là xem ti vi xong thì sẽ chạy lên phòng làm bài ngay nhưng tôi lại quên việc đó sau khi xem phim nên đã chưa học bài nào cả. Một buổi tối trôi qua thầm lặng. Hình ảnh bộ phim theo tôi vào giấc ngủ ngon.

    Sáng hôm sau, khi vào tiết Sinh tôi mới sực nhớ ra là hôm nay có bài kiểm tra nhưng tôi chưa học bài nào cả. Trong đầu tôi không có một chữ gì cả. Ngay sau đó, tôi nghe cô giáo nói rằng: “Ôn lại bài năm phút rồi lấy giấy ra làm kiểm tra nhé các em”. Lúc đó,trán tôi toát cả mồ hôi ướt cả quần áo.Sẽ ra sao nếu tôi bị điểm thấp đây.

    Tôi không biết làm sao khi ba mẹ thấy con điểm. Chắc chắn ba mẹ sẽ rầy la và trách mắng tôi,thậm chí còn sẽ rất thất vọng vì tôi. Năm phút trôi qua trong vô vọng,cô giáo bắt đầu đọc đề.Các bạn thì chăm chú lắng nghe. Còn tôi thì ngồi loay hoay không biết xoay sở như thế nào. Chẳng bạn nào chịu chỉ bài cho tôi cả. Tôi liền đánh liều một phen xem sao. Dù sao thì trước sau gì tôi cũng bị điểm kém.Canh lúc cô giáo đi xuống dưới lớp,tôi liền nhanh tay mở cặp lấy tư liệu ra chép lia lịa.

    Trong khi chép say mê thì cô giáo đứng bên cạnh tôi. Cô gọi tôi đứng lên, trước mặt lớp, bao nhiêu con mắt nhìn về phía tôi, tôi vô cùng xấu hổ và lo sợ. Tay chân tôi bủn rủn,mặt tôi tái xanh. Tôi quay sang xin lỗi cô giáo. Sau đó cô tịch thu bài kiểm tra của tôi. Cùng lúc đó cô nói: “sau khi tan học, em vào phòng giáo viên gặp cô”. Cô nói giọng buồn bã nhưng cũng rất tức giận. Thế là xong. Tôi thầm nghĩ đến những gì sắp xảy ra mà lo sợ hãi hùng.

    Sau giờ tan học, tôi lấy hết can đảm bước vào phòng giáo viên. Cô nhìn toi nghiêm nghị, ánh mắt thất vọng. Cô yêu càu tôi viết kiểm điểm. Làm xong, tôi xin lỗi cô và hứa sẽ không bao giờ tái phạm. Cô tha lỗi cho tôi và khuyên tôi không nên lười học như vậy nữa và không dối trá trong khi kiểm tra.

    Qua sự việc không hay này tôi muốn nói với mọi người rằng:trong cuộc sống này, chúng ta phải tập cách trung thực trong mọi việc ta làm, đừng bao giờ khiến cho người khác buồn lòng vì mình vì như vậy là không tốt. Là một học sinh,em xin hứa dù cho có như thế nào,em vẫn sẽ luôn học hành thật chăm chỉ,không ham chơi nữa mà luôn phấn đấu trở thành một người gương mẫu,có ích trong xã hội.