Miêu tả quang cảnh miền sông nước trong một chuyến tham quan, du lịch

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    Miêu tả quang cảnh miền sông nước trong một chuyến tham quan, du lịch

    25.jpg

    Dàn bài
    • Mở bài:
    Tham quan tinh Đồng Tháp trong dịp hè.
    • Thân bài:
    Bắt đầu chuyến đi:
    Lúc ra đi: từ mờ sáng. Thuyền nổ máy lúc cả thị xã còn im lìm giấc ngủ.
    Cảnh trên đường
    – Những đoạn kênh nhỏ ngoằn ngoèo, thuyền ra sông lớn.
    – Dòng sông rộng, đỏ phù sa. Cảnh tàu thuyền xuôi ngược. Những rặng trâm bầu, cây tràm, những cánh đồng ngô lúa hai bên bờ.
    – Bờ sông lớn đi vào kênh. Làng xóm với những ngôi nhà me nước, xuồng nhỏ bên cửa, những cây tràm chịu sóng…
    – Thị trân Tháp Mười. Nét thú vị: những xuồng nhỏ buộc quanh một ngôi trường phổ thông.
    Canh tham quan ở Đống Tháp Mười
    – Rời thuyền di bộ vào giữa cánh đồng.
    – Thăm di tích Tháp mười tầng.
    – Thăm một Đốc Binh Kiều. Những viên đạn sắt quanh mộ.
    • Kết bài:
    Trở về trong tiếng mưa rơi và tiếng máy nổ đều đều.

    Bài làm:

    Mặc dù sinh ra ở Thành phố Hồ Chí Minh, đốii với tôi phong cảnh đồng bằng Nam Bộ vẫn là một điều mơ ước. Mùa hè vừa qua, tôi may mắn được cùng cha đi tham quan tỉnh Đồng Tháp.
    Theo đúng chương trình của đoàn tham quan, hôm ấy từ thị xã Sa Đéc, chúng tôi đi thăm Đồng Tháp Mười. Mọi người thức dậy từ mờ đất, nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân và những công việc chuẩn bị vặt vãnh rồi lục đục kéo nhau ra bờ sông. Ở đó, một chiếc thuyền máy đã đợi sẵn.
    Những tiếng máy nổ khởi động tuy nhỏ nhưng cũng đủ khuấy động giấc ngủ im lìm về sáng của một thị xã xinh xắn và yên tĩnh. Chiếc thuyền từ từ rời bến. Buổi sáng lặng gió, làn khói tỏa lên từ ống khói vẽ một vệt thẩng dài xam xám bay theo thuyền.
    Sau một lúc đi theo những con kênh hẹp, ngoằn ngoèo, thuyền đi ra dòng sông lớn. Tuy vậy thuyền chúng tôi cũng chỉ đi dọc ven bờ, thường là cách bờ khoảng trăm mét, có chỗ chỉ vài chục mét. Chắc rằng đi như thế thì đỡ ngược gió và ngược nước hơn.
    Dòng sông rộng, nước một màu phù sa, nhấp nhô sóng. Phía bờ xa, màu xanh cúa bờ bãi trải rộng đến chân trời, làm nổi bật những con thuyền lớn nhó xuôi ngược. Một vài chiếc tàu máy khá lớn sơn màu trắng như những con thiên nga bồng bềnh. Bên trái chúng tôi, sau những rặng trâm bầu, những hàng cây tràm dầm chân trong nước là những ruộng ngô và lúa tốt bời bời. Quang cảnh đó gợi lên một cảm giác thật thú vị về sự trù phú của thiên nhiên và đời sông con người.
    Sau chừng một tiếng đồng hồ, thuyền bỏ sông lớn để rẽ vào một dòng kênh ớ phía bờ phải. Đó là kênh Nguyễn Văn Tiếp. Từ đây, chúng tôi đi liên tục giữa những xóm làng ngập nước trắng xóa, phong cảnh tiêu biểu của Đồng Tháp Mười. Thân thương biết bao là những ngôi nhà mấp mé nước với những chiếc xuồng nhỏ bên cửa và những rặng cây tràm kiên cường chịu sóng, bám giữ đất đai.
    Người dẫn đường của chúng tôi nói mùa nước Đồng Tháp Mười là thế đó. Nhưng nếu về đây vào giữa mùa khô mà xem chỉ những đồng cỏ khô mênh mông, đánh rơi một mẩu tàn thuốc lá, có thể gây ra một đám cháy rộng hàng cây số. Bản thân tôi không thể hình dung nổi mùa khô ở đây thế nào, chỉ thấy thích thú trước cảnh những xuồng nhỏ, xuồng lớn, nhiều chiếc gắn máy đuôi tôm, xuôi ngược dòng kênh.
    Thị trấn Tháp Mười nằm bên một ngã ba kênh, khá sầm uất với một bệnh viện khang trang. Những cơ quan, cửa hàng, màu ngói đỏ soi bóng xuống mặt nước. Điều thú vị nhất đối với tôi có lẽ là hình ảnh một trường học phổ thông, xung quanh có nhiều xuồng nhỏ buộc xúm xít. Lát
    nữa, khi tan học, lớp lớp học trò chắc sẽ theo những xuồng đó mà tỏa về khắp các ngôi nhà, vui biết bao!
    Gần trưa thì đoàn tham quan đến Tháp Mười. Mọi người rời thuyền, lội bộ vào giữa một vùng đất thấp trên một con lộ mới đắp. Chúng tôi ghé qua ngôi tháp mười tầng, thăm một ngôi chùa cổ có nhiều tượng thờ bằng đồng, bằng đá, nhiều di vật của một nền vãn hóa xa xôi nào đó trong quá khứ.
    Đoàn tham quan dừng lại khá lâu trước mộ Đốc Binh Kiều, một trong những lãnh tụ nghĩa quân chống Pháp đầu tiên của Nam Bộ. Quanh mộ, chúng tôi còn thấy nhiều viên đạn sắt hình cẩu, chính là những viên đạn dùng cho súng thần công của nghĩa quân ngày đó. Những viên đạn sắt, đi qua thời gian một thế kỷ, đã lỗ chỗ han rỉ, khiến chúng tôi bồi hồi nghĩ về một thời kỳ đắng cay của đất nước, nghĩ về nhân dân Nam Bộ đã đem lòng yêu quê hương đất nước mình đương đầu với “tàu thiếc tàu đồng, đạn nhỏ, đạn to của giặc Pháp.
    Két thúc chuyến tham quan, đoàn chúng tôi trở về trong cơn mưa xế chiều mỗi lúc một đổ mau. Tôi dần dần ngủ thiếp đi bởi tiếng máy chạy rì rì và tiếng nước vỗ oàm oạp đều đều như một điệu ru. Dòng kênh với những phong cảnh quen thuộc, những ngôi nhà bên bờ nước, những xuồng con buộc trước nhà, những rặng tràm, hiện ra rồi lướt qua cửa sổ, chập chờn như một giấc mơ.
    • Kết bài:
    Mỗi chuyến đi đều mang lại cho tôi những hiểu biết và tình cảm mến yêu đất nước, con người. Dù rất mỏi mệt trong chuyến đi nhưng những điều thú vị đã xoa tan đi tất cả. Tôi rát hứng khởi và nhất định sẽ đi tiếp về miền đất này nếu có dịp nào đó.