Viết bài văn biểu cảm về người em yêu thương nhất

  1. Tác giả: LTTK CTV01
    Đánh giá: ✪ ✪ ✪ ✪ ✪

    • Mở bài
    Gia đình là tất cả những gì quý giá và có ý nghĩa nhất đối với mỗi con người. Tôi yêu thương và trân trọng từng giây ,từng phút được ở bên gia đình. Nhưng có một người tôi yêu, rất yêu, yêu lắm đã ra đi và bây giờ dẫu làm cách nào tôi cũng chẳng thể nào níu người về khỏi vòng tay của tử thần. Ba tôi đã sớm rời bỏ mẹ con tôi. Đối với tôi, đó là một mất mát không bao giờ bù đắp được.
    • Thân bài
    Mẹ rất ít khi nói về ba. Khi tôi hỏi, mẹ lại bảo mẹ đã phạm phải sai lầm lớn nhất đời mình. Thời gian trôi đi, tôi dần hiểu hết ý nghĩa của câu nói đó. Mặc dù câu nói của mẹ luôn chứa đầy những mâu thuẫn.

    Người không hiện hữu bên tôi nhưng tôi chắc chắn rằng tôi yêu người hơn bất cứ thứ gì trên đời này. Gia đình tôi chỉ toàn là phụ nữ, tôi lại không có anh trai. Tôi khao khát có một người đàn ông để mẹ tôi tựa vào mỗi khi bà mỏi mệt, một người đàn ông chở tôi đi học hằng ngày và đi họp phụ huynh cho tôi.

    Tôi yêu ba nhiều lắm, yêu qua tưởng tượng. Tôi tự hiểu nếu bây giờ ba còn sống thì tôi sẽ như thế nào? Hay chính ba đã ruồng bỏ mẹ con tôi chứ không phải bị tử thần cướp đi như mẹ từng nói?

    Tôi chẳng quan tâm. Ai nói gì tôi cũng chẳng cần biết. Tôi khao khát có ba, và sự thật chỉ có thế. Nếu ba bị tử thần cướp đi, lớn lên tôi sẽ làm bác sĩ để chẳng còn đứa trẻ nào trên thế giới này phải mất cha. Nếu ba thật sự ruồng bỏ mẹ con tôi, tôi cũng sẽ chấp nhận và tha thứ tất cả.

    Biết được nỗi lòng của tôi, mẹ cố gắng làm tốt cả hai vai trò: người cha và cả người mẹ. Điều này càng khiến tôi đau lòng hơn khi bà phải gánh trên mình một gánh nặng quá lớn. Tạm hài lòng với hiện tại, tôi vẫn không ngớt gọi ba trong vô vọng: “Ba ơi!”.

    Phải chi tôi được người tập đi xe đạp, điều mà tất cả những đứa trẻ hàng xóm đều được hưởng. Phải chi tôi được ba dẫn đi ăn tối mỗi cuối tuần và tôi sẽ thỏ thẻ với ba tôi đang thích anh chàng nào trong lớp – điều mà mẹ tôi chẳng bao giờ hiểu được. Phải chi có ba trong nhà, tôi sẽ không phải tự đóng cánh cửa tủ bị rớt và thay bóng đền neon mới mỗi khi nó chết.

    Phải chi có ba! Vào Ngày của cha tôi sẽ đánh đàn tặng ông một bản nhạc thật hay…

    Có khi tôi tự nghĩ, mình đang yêu thương một người không hiện hữu bên mình và có thể người đó cũng chẳng biết được tồn tại của tôi. Nhưng tôi tin và tin lắm. Tôi tin rồi người ấy sẽ biết được tấm lòng của tôi. Ta yêu thương một người nhưng không được đáp lại, điều đó thật đau đớn. Còn tôi, tôi yêu thương nhưng chẳng biết người tôi yêu thương ở đâu, điều ấy còn đau đớn hơn.

    Mỗi khi chán nản, tôi cứ nghĩ về ba. Tôi tự nhủ không có ba, tôi phải trở nên cứng rắn hơn. Mỗi khi nhớ ba, tôi tạm chấp nhận với ý nghĩ rằng: Người đang ở đâu đó rất xa nhưng đang quay về tìm tôi.
    • Kết bài
    Thời gian đã giúp tôi trưởng thành. Tình yêu thương không có khái niệm thật nguyên vẹn bởi chẳng vui mà cũng chăng buồn. Tôi chôn chặt trong tim tình yêu nhưng lại thả những ý nghĩ của mình đi. Phải! Rồi một ngày nào đó, người thân yêu nhất của tôi sẽ trở về!